Nhưng Hào cà thọt đã nắm tay của hắn.
Thạch Chí Kiên không thể không quay đầu lại, miệng tươi cười hỏi Hào cà thọt: “Hào ca, còn có chuyện gì nữa?”
Khóe miệng Hào cà thọt nhúc nhích: “A Kiên, số tiền này là máu và mồ hôi của ta. Ngươi nhất định phải giữ cho thật kỹ.”
Thạch Chí Kiên gật đầu: “Yên tâm đi, người còn tiền còn.”
Thạch Chí Kiên nói xong, xoay người định đi, Hào cà thọt lại nắm cổ tay của hắn không thả: “A Kiên, ta tin tưởng ngươi, ngươi tuyệt đối không được để ta thất vọng.”