Khi Thang Phù cất lời hỏi, bầu không khí đột nhiên thay đổi.
Gió ngừng thổi, tiếng xào xạc của cỏ cây biến mất, và cả tiếng chim hót cũng im bặt.
Dương Thánh nhìn chằm chằm vào Thang Phù, trong lòng chấn động, dấy lên một cảm giác phi lý: “Chẳng lẽ nàng biết hết rồi?”
“Nhưng nếu đã biết, tại sao vẫn đến?”
“Không sợ chết sao?”