Cố Phong Hoa cứng đờ, nói với Tiện Tiện: “Mặc dù lời này của ngươi rất có lý, cũng là sự thật, nhưng sao ta lại thấy không vui khi nghe thấy từ “bộ dạng giả tạo” vậy?”
“Chủ nhân đừng hiểu lầm, trái tim ta dành cho ngươi có trăng sáng chứng giám, ngươi biết được. Chúng ta luận sự mà thôi, nếu không chúng ta hãy tính xem trong kinh thành có bao nhiêu nam tử thích ngươi? Tiếp đó ngươi lộ ra chân diện mục, hoặc đánh bọn họ một trận, ngươi xem bọn hắn còn thích nữ tử có thể tùy ý treo họ lên đánh hay không.” Tiện Tiện nghiêm túc nói.
A, ngươi nói rất có lý, ta thế mà không phản bác được.
Cố Phong Hoa trợn mắt trong lòng, tiếp đó nghĩ nghĩ, nói với Tiện Tiện: “Ngươi nói đúng, ta sẽ cho những người này một trận, về sau không ai dám tới quấy rầy ta nữa.”
A! Không phải, chủ nhân, chỗ nào của ta là ý này chứ! Trọng điểm của ngươi không đúng, ta không phải có ý này. Ý ban đầu của ta là không cẩu huyết vì người thích ngươi nhiều quá thôi......