Phần thưởng dành cho người đứng đầu cực kì hậu hĩnh, xa xa quăng người đứng sau mấy con phố, đây cũng là một phương thức tạo động lực. Người đứng đầu vĩnh viễn chỉ có một. Như vậy, chỉ khi thẳng tiến không lùi, không ngừng trở nên mạnh mẽ mới có thể đứng trên đỉnh cao nhất, nhìn xuống thương sinh.
Lễ trao giải vô cùng long trọng, giải nhất do hiệu trưởng của hai học viện cùng nhau trao tặng, hoàng đế hiện thân mở miệng động viên.
Đãi ngộ như vậy, đối với một đám thiếu niên mười mấy tuổi là vinh dự tối cao. Rất nhiều học viên đều nhìn Cố Phong Hoa đứng trên đài với ánh mắt hâm mộ, ước gì mình có thể đứng ở vị trí đó.
Ba ngày sau cuộc so đấu, người của Lừng Danh Học Viện trở về. Giang Tử Y lưu luyến không muốn rời đi, nhưng nhớ lại lời hứa không mạnh hơn Cố Phong Hoa sẽ không đến tìm nàng. Cho nên, mỗi bước rời đi mà không ngoảnh đầu lại.
Cuộc đại tái tranh tài của tân sinh hai học viện đã kết thúc, nhưng nhiệt độ một mực không hề giảm bớt, toàn bộ kinh thành đều sôi nổi thảo luận về việc Cố Phong Hoa nguyên lai là thiên tài. Cố Phong Hoa vừa ra khỏi cửa sẽ thu hút rất nhiều sự chú ý từ mọi người.