Khi Thường Vân tới được Thượng Đô Thành thì đã là đêm trừ tịch của năm đó.
Trong thành, nhà nhà giăng đèn kết hoa, vô cùng náo nhiệt.
Ngược lại, trên đường phố lại có chút vắng vẻ.
Loay hoay một hồi, Thường Vân khó khăn lắm mới tìm được một quán rượu chưa đóng cửa, liền bước vào.
Quán rượu rất vắng vẻ, không một bóng khách.