Một đạo quang hoa chợt lóe sáng.
Toàn bộ bầu trời Thượng Đô Thành dường như loé lên một tia chớp không tiếng động.
Chớp nhoáng rồi tan.
Trong Hoàng thành, Vũ Văn Thanh ngắm nhìn bầu trời, khóe miệng khẽ nhếch lên một độ cong.
"Có đại tài như vậy, Cửu Châu ắt có hy vọng."