Theo thường thức học được trên lớp, tiên khí nhận chủ chẳng qua cần mấy điều kiện: khí vận, cảnh giới, huyết mạch ràng buộc, nhân quả, công pháp phù hợp. Vệ Uyên tự biết ngoài khí vận ra, bản thân e rằng không đạt điều kiện nào, hơn nữa còn cách rất xa. Với phẩm cấp của Thanh Minh, e rằng Pháp Tướng chân nhân đến cũng không thu phục nổi, chỉ có Chân Quân mới có thể thử một phen. Muốn chắc chắn, vẫn phải là Tiên Quân mới được.
Sau khi khởi động Thanh Minh, Vệ Uyên liền biết việc Thanh Minh nhận chủ khó khăn đến mức nào, không khỏi trong lòng càng thêm khinh bỉ Vân Hi Hòa.
Y hẳn là không biết còn có chuyện nhận chủ này, cho nên cần mẫn làm nhục thân thần hơn năm mươi năm, cho đến cuối cùng nguyên thần bị hương hỏa nguyện lực ăn mòn.
Thật ra cho dù tiêu ma được thần niệm của Tiên Quân, Vân Hi Hòa cũng tuyệt đối không có cách nào khiến Thanh Minh nhận chủ. Huống chi tiên nhân sở dĩ lưu lại một đạo thần niệm, vốn là muốn truyền thụ cách khởi động trận pháp, tìm một người hữu duyên cho Thanh Minh. Chỉ là khi vẫn lạc xảy ra sự cố ngoài ý muốn, thần niệm cũng kế thừa sự đau khổ và điên cuồng lúc lâm chung, từ truyền thừa biến thành sát cục. Vân Hi Hòa tiêu ma thần niệm, cũng cắt đứt con đường truyền thừa khởi động trận pháp.
Lúc này Thanh Minh không nhận chủ cũng không sao, Vệ Uyên cũng không định để Thanh Minh nhận chủ. Tiên vật bậc này, đâu phải một tu sĩ Đạo Cơ nhỏ bé mới đột phá như hắn có thể sở hữu? Cho dù Trương Sinh đến cũng không được, Phần Hải cũng không được.