Lát sau, trong quân lũy tiếng tù và vang dài, thiết kỵ lao ra, theo sau là từng đội bộ tốt biên quân tinh nhuệ dốc toàn bộ lực lượng, đại quân hướng về phía bắc.
Trong hàng quân, Liêu Kinh Võ cưỡi ngựa đi bên cạnh Lý Trị, lộ vẻ có chút bất an, nói: "Lý đại nhân, trong doanh chỉ để lại năm mươi người, vạn nhất..."
Lý Trị lạnh nhạt nói: “Không có vạn nhất.”
Liêu Kinh Võ trong lòng rét run, hiểu rõ trong lòng Lý Trị, giữa bá tánh một huyện và Vệ Uyên cần tiếp ứng, ai nặng ai nhẹ. Nhưng hắn càng thêm lo lắng, cẩn thận dè dặt nói: “Lý đại nhân, trước đây mạt tướng đã đắc tội không ít người, mà cũng đã đắc tội Vệ đại nhân, ngài xem...”
Lý Trị tự nhiên hiểu rõ suy nghĩ trong lòng hắn, lạnh nhạt nói: “Sau này ngươi chỉ cần thật lòng đi theo ta, ta tự khắc bảo đảm ngươi bình an vô sự. Nhưng những chuyện lộn xộn trước kia không được phép tái diễn nữa, hiểu chưa?”