Khục khục khục... Công Thâu Thiên Nguyên và những người khác cố nén cười, mặt ai nấy đều đỏ bừng.
"Ha ha, Triệu huynh. Bọn ta mà về muộn một chút, có khi lại được ăn cỗ của huynh rồi..." Công Thâu Thiên Nguyên nháy mắt trêu chọc, không nhịn được cười.
Ăn cỗ? Kim Giản đang gà gật trên xe ván, tai vểnh lên, theo bản năng bụm chặt túi tiền.
Nàng nghe nói ăn cỗ là phải đi tiền mừng... cái kiểu mà căn bản ăn không bù lại được tiền mừng ấy.
"... Haiz." Triệu Đô An dở khóc dở cười, tức thì mất hết dũng khí đi vào từ cửa chính, bèn bảo Trương Hàm đánh xe vòng ra cửa sau.