Thất thố trước mặt mọi người khiến bà thấy mặt đỏ tai hồng, sau khi xác nhận Đại lang chỉ giả chết, bà không thể ngồi yên trong sảnh thêm nữa.
"Nương... Chờ ta với, ta cũng đi!"
Triệu Phán dẫu tính cách khá phóng khoáng cũng không chịu nổi ánh mắt trêu chọc cười tủm tỉm của Hải Đường và những người khác, vành tai đỏ bừng, dậm chân lắc cái mông nhỏ chạy ra ngoài. Lúc ra đến cửa còn tiện chân đá bay con chó Bắc Kinh nhỏ nghe thấy động tĩnh của chủ nhân nên chạy tới.
Triệu Đô An bất đắc dĩ nhìn vệt nước mắt thấm ướt vạt áo trước ngực, thầm cảm khái nữ tử quả nhiên do nước tạo thành, đoạn quay đầu nói với những người còn lại: "Các ngươi muốn cười thì cứ cười đi."
Nhưng ngoài dự liệu, mấy người lại không cười, chỉ lộ vẻ cảm khái.