Thông đạo vốn dĩ không rộng, đối phương lại đông người như vậy, muốn tránh cũng không thể.
Đã không tránh được, chi bằng chủ động lên tiếng chào hỏi, tránh để đối phương hiểu lầm rằng hắn muốn đánh lén.
Trần Lâm do dự một chút, lập tức cất tiếng: “Tại hạ là Trần Song Mộc, người Cố Nguyên thành, phía trước là vị đạo hữu nào?”
Dứt lời, hắn lấy Dạ Minh Châu ra.
Xoạt!