Trần Lâm vừa quan sát đống tuyết, vừa nhìn về phía vị trí đại thụ.
Từ điểm chú ý của người trong đống tuyết kia mà xét, chính là nhắm vào cây đại thụ này, mà đối phương cẩn thận như vậy, chắc chắn không phải loại quái vật như tiều phu, vậy thì là tu sĩ rồi.
Tuy cảm thấy suy đoán của mình đã đúng tám chín phần, nhưng hắn lại không tiến lại gần, mà tiếp tục quan sát.
Cứ thế chờ đợi, gần ba ngày trôi qua.
Trong lòng Trần Lâm có chút nghi hoặc phải chăng mình đã nhìn lầm, trong đống tuyết kia vốn không có người, mấy ngày nay tuyết vẫn rơi không ngừng, đống tuyết kia lại cao thêm không ít, cái đầu kia cũng không thấy nhô lên nữa.