"Sống, chẳng bằng đã chết."
"Bản thân cứ ngỡ mấy chục năm sau hắn già yếu mà chết, nỗi sỉ nhục của gia tộc đến đó là kết thúc. Hiện tại, cho dù hắn có thể tu luyện, cũng vẫn là phàm phu tục tử. Tuổi thọ kéo dài, không những chẳng có ích lợi, ngược lại còn luôn nhắc nhở thế nhân đừng quên trò cười của Tô gia."
"Haiz! Nói gì thì nói, hắn cũng là người của Tô gia, có một số lời không thể nói quá đáng."
Bởi vì tộc trưởng đối với Tô Vân Thư thái độ cực kỳ lạnh nhạt, cho nên khiến cho không ít người trong tộc dám nghị luận. Nếu không phải tộc trưởng ngầm cho phép, ai dám nói năng như vậy.
Đối với sự châm chọc của tộc nhân, Tô Vân Thư không hề để ý.