Những ngày kế tiếp, Lý Lạc, Lữ Thanh Nhi, Tần Trục Lộc ba người tiếp tục hành trình hướng về Đa Bảo Trì. Tốc độ hành trình lần này lại nhanh hơn so với lúc trước khi có một đoàn người hộ vệ. Nguyên do rất đơn giản, khi tin tức Kim Long Khí bị phá hủy lan truyền, cũng chẳng còn đội ngũ nào hứng thú tiếp tục truy kích cả ba nữa.
Vả lại, sau khi mất đi hiệu quả Tụ Bảo Bồn của Kim Long Khí, Lữ Thanh Nhi quả thực không thể tiếp tục vừa đi vừa nhặt bảo vật. Tự nhiên cũng không còn cảnh tinh thú bị trọng thương đột nhiên từ trời giáng xuống chạy đến làm đồng tử phát tài.
Bởi vậy, hành trình mấy ngày này trở nên thuận lợi và yên tĩnh hơn hẳn.
Chỉ có điều, dẫu hành trình thuận lợi, nhưng cả ba người không hề vì thế mà lơi lỏng. Ngược lại, việc tu luyện mỗi ngày càng trở nên gấp rút hơn. Cả ba đều đang chuẩn bị cho trận đại chiến chặn đánh Lâm Toa sắp tới.
Dù nói rằng trong khoảng thời gian ngắn ngủi này khó lòng bù đắp được chênh lệch to lớn giữa đôi bên, nhưng có thể tăng thêm một phần thực lực nào hay phần ấy. Ít nhất đến lúc đó, cả ba có thể cầm chân đối phương thêm một lát, biết đâu lại dẫn đến kỳ tích xuất hiện.