Tiêu Vân Tịch vẫn còn nhớ rõ chuyện xưa hai nữ nhân kia bày mưu tính kế hãm hại mình.
Trong nhất thời, hai vị phu nhân chỉ cảm thấy vô cùng xấu hổ, đành gượng gạo tìm chuyện để nói, người được hỏi đến cũng chỉ hời hợt đáp lời cho qua.
Hai vị phu nhân cố gắng chống đỡ một hồi, cuối cùng vẫn không chịu nổi, chủ động cáo từ.
Trở về phòng, hai vị phu nhân liền không tránh khỏi oán than.
Cũng may các nàng là người từng trải, nếu đổi lại là tiểu cô nương trẻ tuổi, giờ phút này e rằng đã tủi thân rơi lệ.