Sơn trại Đại Trạch Sơn.
Trong màn đêm tịch mịch, tuyết bay lả tả, vô biên vô hạn, đan dệt nên một bức họa mỹ lệ, tựa như những đường vân bạc lấp lánh điểm xuyết trên nền lụa đen tuyền.
Từng cơn gió lạnh rít gào qua tán lá, tạo nên âm thanh xào xạc giữa chốn rừng thâm u.
Bất chợt, một thân cây nhỏ không chịu nổi sức nặng của lớp tuyết dày đặc, cành gãy lìa, vang lên tiếng “rắc” giòn tan.
Dịch Thi Ngôn dáng người nhỏ nhắn, so với Hàn An Nương chẳng khác nào đứa trẻ đứng cạnh người lớn.