"Ngươi muốn thế nào mới tha cho phụ thân ta?" Lương Tuyết cắn môi hỏi.
Mẫu thân nàng đã qua đời từ khi nàng còn rất nhỏ, một tay phụ thân nuôi dưỡng nàng khôn lớn. Hơn nữa, để nàng không bị mẹ kế ức hiếp, trước năm mười ba tuổi, phụ thân đã không tục huyền, vô cùng yêu thương nàng.
Tình thân giữa hai người rất sâu đậm.
Trần Mặc chắp tay sau lưng nói: "Muốn ta cầu xin bệ hạ, ít nhất cũng phải để ta biết, các ngươi và ta có cùng một phe hay không. Nếu là người một nhà, bản soái nhất định sẽ dốc toàn lực cứu vãn."
Nghe vậy, Lương Tuyết như muốn cắn nát cả môi.