"Xoay, phải xoay mới mở được, kéo mạnh mấy cũng không ra đâu. Bên trong có ren, xoay tài là mở, xoay phải là đóng." Chưởng cố trông kho là người khó tính, chẳng giải thích rèn là cái gì, chỉ dẫn qua loa:" Nắp có thể làm cốc, xong rồi đấy."
Lý Ngọc vặn một cái, nắp bên trên ra được thật, thứ này chắc chắn hơn loại bình đóng nút nhiều, mở dễ mà lại chặt, lần đầu tiên hắn thấy, sờ viên xoắn ốc tấm tắc khen người thiết kết thần kỳ, chế tác vòng trên vòng dưới khớp nhau không hề đơn giản.
Lão Trương là người nhiệt tình, nói thêm:" Bình nước này trừ quan thự Trường An ra thì không đâu có. Bất kể đựng nước, trà, rượu đều không sợ nước đổ ra ngoài. Có điều khi làm việc thì không được uống rượu, đây là cấm lệnh của huyện nha.”
"Nếu sau này hai vị thiếu huynh ra ngoài công cán mà gặp người dùng loại bình nước này uống nước, chỉ cần lấy bình nước ra, như thế mọi người hiểu chúng ta xuất phát từ cùng nguồn, làm việc thuận lợi hơn."
Lý Ngọc cũng chú ý tới bình nước bên hông Lão Trương:" Hẳn trong binh lão huynh chứa rượu?"