Lần phong thiện này Vân Sơ cùng rất nhiều huân quý bị y dùng lợi ích trói buộc phải rời Trường An, đây là cơ hội hiếm có để tiến vào Trường An, vậy mà Vũ Mị gặp bất lợi hết lần này tới lần khác. Khi nàng đang cắn môi hết sức không cam lòng đi qua đi lại trong đại điện, Nữ quan đi vào bẩm báo:" Hoàng hậu, thượng thư tỉnh đô sự Chu Hưng tới rồi ạ."
Mặt Vũ Mị thoáng qua chút mừng rỡ, "ừ" một tiếng rồi đi vào sau màn, lát sau có một thanh y nhân vào Chiêu Dương Điện. Người này khiến người ta khó đoán định tuổi tác, cảm giác hắn còn trẻ, nói cảm giác vì da hắn trắng căng mịn, không có mấy nếp nhăn, nhưng gương mặt hắn cương nghị nghiêm túc, chẳng có chút sức sống nào của người trẻ, tự như lão lại lâu năm.
"Lý Nghĩa Phù đã nói chưa?"
Chu Hưng chắp tay nói:" Không biết hoàng hậu muốn Lý Nghĩa Phù nói gì?"
Vũ Mị rất muốn nói cái tên Vân Sơ, nhưng vừa rồi kiến nghị với hoàng đế đã bị từ chối, nên nói:" Lưu Nhân Quỹ."