Vân Sơ đi tới bên Trương Giáp, đá khẽ hắn một cái, thấy hắn vẫn sống mới nói:" Bản công là người niệm tình cũ, Trương Giáp tuy kém ngươi, nhưng nhiều năm qua một mực trung thành, thế là đủ rồi, mỗ cần gì ngươi chứ?"
"Nếu ngươi muốn dùng bản công làm đá lót đường để thăng quan tiến chức thì phải lấy thứ lớn hơn đánh cược mới được."
Ca Thư Hồn phát hiện đám quan lại lớn nhỏ vây quanh mặt đầy vẻ khinh bỉ, chẳng hề vì hắn đánh bại bao nhiêu người mà tỏ ra sợ hãi, lửa giận bốc lên: " Lần này mỗ gia tới Trường An, mang theo 100 thớt ngựa Côn Lôn, trong đó có ba con long chủng, số còn lại đều là chiến mã chọn trong cả vạn. Nếu ngươi đánh thắng mỗ gia, sẽ hiến lên 100 con chiến mã này."
Vân Sơ nhìn Thẩm Như:" Giá trị một con ngựa long chủng thế nào?"
Thẩm Như khom người nói:" Năm Lân Đức thứ nhất, ở chợ ngựa có bán một con long chủng Đại Uyển màu đen, Tiết tướng quân bỏ ra 4000 quan mua lấy. Nếu có ba thớt long chủng thì huyện tôn có hơn vạn quan rồi."