Rất nhanh có hai tên bộ khoái đẩy một tấm ván gỗ tới, trên ván gỗ trói một phụ nhân ăn mặc hoa lệ tuổi chưa tới ba mươi, miệng nhét giẻ, không kêu được ra lời, chỉ phát ra những tiếng ú ớ, đôi mắt đẹp không ngừng rơi lệ.
Hồ Dã vừa nhìn thấy phụ nhân đó thì như thú lên cơn, giá gỗ bị hắn giật cho rung lên bần bật, cổ họng phát ra tiếng gầm gừ như dã thú, nhưng bất kể hắn vùng vẫy thế nào cũng vô ích, chỉ khiến dây thừng siết chặt hơn vào da thịt.
Chu Hưng mặt vô cảm hỏi:" Ai sai ngươi đi ám sát thế tử Lam Điền quận công?"
Hồ Dã gào lên:" Mỗ gia không biết."
Chu Hưng nhẹ nhàng ra lệnh cho bộ khoái:" Cởi y phục."