"Hà Triệu!"
Lý Tư quát to, quả nghỉ giáo úy Hà Triệu đợi sẵn ngoài lều lập tức đi vào thi lễ, đầu không dám ngẩng lên, từ khi rơi vào tay Lý Tư, hắn mất dần uy phong của mãnh tướng, ngày càng giống một tên nô tài.
"Về Trường An, ngươi dẫn người đi băm xác kẻ thù Long Bà thành thịt băm cho ta."
"Thuộc hạ tuân lệnh!" Cái mồm của Hà Triệu trả lời nhanh hơn cái đầu của hắn:
Tiễn Long Bà đi rồi Lý Tư một mình đi bộ dưới ánh trăng, cho dù bình thường nàng không thích động não, nhưng bây giờ không có Vân Cẩn thích động não bên cạnh, nàng chỉ đành vắt óc suy nghĩ làm sao để bịt miệng lão thần tiên.