Bùi Duyên Tu mặt hầm hầm trở về nhà, tới thẳng thư phòng của phụ thân, nói với phụ thân đang ngồi sau bàn xem văn thư:" A gia, Vân Sơ vô lễ vô cùng."
Bùi Hành Kiệm rời mắt khỏi văn thư, giọng bình thản:" Vân Sơ mà giữ lễ mới là lạ, y nói sao?"
Bùi Duyên Tu thuật lại chuyện xảy ra ở Vân Phủ:" Y nói người quản lý Trường An không thể là người Hồ, hài nhi không phải là người Hồ, y sỉ nhục hài nhi."
Bùi Hành Kiệm lắc đầu:" Vân Sơ xuất thân đất Hồ, nếu thực sự y là nhi tử của Huyền Trang đại sư, trong người y có nửa dòng máu là nữ vương người Hồ. Dù là không phải, y cũng có dưỡng mẫu là người Hồ, nhận ân nuôi dưỡng của người Hồ. Muội tử mà y yêu thương là Hồ nữ, còn chẳng phải đến giờ đang sống trong phủ của y sao?"
" Vân Sơ có thể coi là một nửa người Hồ, con nói chuyện kỳ thị người Hồ trước mặt y, chẳng phải chê hòa thượng trọc đầu à? Vân Sơ sẽ không thèm giải thích."