Đại sảnh trung đường Vân thị, ba người Vân Sơ, Ôn Nhu, Địch Nhân Kiệt ngồi hàng ngang, mặt mày nghiêm nghị nhìn hai thanh niên rất trẻ trước mặt, hai người này đầu đứng thẳng lưng đầu ngẩng cao, lộ rõ vẻ tự tin.
Một người trong đó là trưởng tử của Tiết Nhân Quý tên là Tiết Nột, tự Thận Ngôn, người cao chín thước, vóc dáng hùng tráng mà không cồng kềnh, đem so với phụ thân hắn thì anh tuấn hơn, đường nét nhu hòa, hắn kế thừa từ mẫu thân Lý thị.
Tiết Nhân Quý có ba lão bà, nguyên phối là Lý thị, hai thê tử khác thì một quen trong quá trình chinh chiến, một là quen biết trên quan trường.
Vân Sơ biết rất rõ trong ba lão bà của hắn, không có ai tên là Vương Bảo Xuyến, tất nhiên cũng chẳng hề có câu chuyện tình cảm lưu truyền rộng rãi trong dân gian đời sau, từng làm thành vô số bộ phim lớn nhỏ.
Tiết Nhân Quý năm nay đã năm mươi ba tuổi rồi, Tiết Nột thì lại chỉ 19 tuổi, hắn có con khi đã trên 30, đó là vì năm xưa hắn quá nghèo, địa vị quá thấp, quanh năm suốt tháng ở trong quân doanh.