Đi xuyên qua tầng tầng cung điện của Cung Cừu Thành được cao dần tới hậu sơn, qua cánh cửa bán nguyệt, có một con đường mái che dẫn lên cao, điểm đặc biệt là con đường này dựng kề vách đá, trên đó những cây tùng bách lâu năm mọc trên, tán lá không ngừng rung rinh như đang nhảy múa với gió.
Tiếp tục đi trên hành lang đó, vượt qua một rừng trúc sum xuê liền nghe thấy tiếng nước chảy róc rách. Thì ra ở cuối con đường hành lang này là khung cảnh hết sức hùng tráng, triền dốc bằng đá, trên cùng vách đá là một đình lục giác cao hai tầng, đối diện với vách đá trăm trượng, gần đó là một thác nước đổ từ trên cao xuống, khí thế khiếp người.
Rừng trúc đã ngăn cách phía dưới khỏi tiếng thác đồ rầm rầm kia.
Đó là Phi Bộc Đình mà Lý Trị thích tới nhất.
Lúc nãy Lý Trị cần Vân Sơ nói, y lại cắm đầu ăn không nói năng gì, giờ y lại nhải cả tràng:" Từ khi thần về Trường An chưa từng hỏi tới vấn đề kinh tế, có quan viên phía dưới bắt đầu oán trách, nói kinh tế Trường An đã phát triển tới giới hạn, bắt đầu chững lại. Bọn họ hi vọng thần lấy ra biện pháp cải cách, nhanh chóng đưa Trường An phồn vinh trở lại, mới có thể ứng phó được nhân khẩu ngày một đông đúc."