Có loại thần tử nào như thế không, mới nói vài câu không vừa ý là giở thói ngang ngược của y ra, sau đó lại còn trách trẫm sao không tin y, có lý nào như thế ?? Nếu không phải biết y là tên nhị bách ngũ, đổi lại là người khác trẫm cho chó ăn rồi. Lý Trì gằn giọng:" Trước kia trẫm không nghĩ thế, nhưng bây giờ khó nói lắm, trẫm giết người ở Lạc Dương, giết người ở Trường An, sắp tới định thanh trừng cả Tấn Dương. Nói không chừng ngươi nghĩ trẫm điên rồi, muốn làm một tòa thành kiên cố, giam trẫm vào đó."
" Không đi, ngươi nói thế nào trẫm cũng không đi, trẫm ở cung Cửu Thành, đợi đám loạn thần tặc tử các ngươi tới giết vua cướp ngôi đây."
Thụy Xuân đi trước Vân Sơ nhưng lại về sau, dọc đường hắn còn phải dừng lại ở dịch trạm nhận tình báo, giám thị mật thiết động tĩnh của Trường An. Không ngờ về tới cung Cửu Thành biết Vân Sơ tới được một ngày thì giật mình, vội vội vàng vàng đến Phi Bộc Đình, kết quả là vừa vặn nghe thấy hoàng đế nói những lời kinh thế hãi tục, sợ vỡ mật, tức thì quỳ sụp xuống hô vang:" Bệ hạ đừng nói thế, có nô tài ở đây, nhất định không để ..."
Lý Trị quay sang nhìn thấy Thụy Xuân dập đầu ngoài đình, có chút ghét bỏ quát:" Cút ra ngoài!"
Thụy Xuân còn muốn nói, nhưng gặp phải ánh mắt đáng sợ của hoàng đề, quỳ bò lui ra.