Khi Lý Hoằng đi qua rừng trúc, nó chỉ thấy đang ngồi trên mặt đất gặm măng rau rau, nó nghe thôi cũng thấy nước bọt chảy ra rồi. Không nhìn thấy phụ hoàng đâu cả, có điều trong rừng trúc có tiếng người truyền ra, xem ra phụ hoàng đang dẫn người đào măng cho nó ăn.
Lý Hoằng vì vừa gặp mẫu thân và đại ca, trong lòng chẳng vui lắm, nó không đi tới mà vòng qua phía khác của rừng trúc, ở trong cung này, nó chẳng muốn gặp ai.
Cung nhân vẫn bê chậu hoa đi theo no, mầm rau cải nhỏ xíu run rẩy, tựa hồ sợ hãi nơi này.
Lý Hoằng về tới nơi mình ở, nhổ hết mẫu đơn sắp nở trong vườn hoa nho nhỏ đi. Đợi cung nhân và hoạn quan xới đất xong, Lý Hoằng theo lời Vân Sơ dạy, rải ít hạt giống lên, lấp đất, tưới nước, chuẩn bị thong thả đợi hạt giống này mầm.
Còn về phần chậu rau cải Vân Sơ tặng, nó đặt ở chỗ nhiều nắng bên cửa sổ, mỗi ngày quan sát, khi nào lá mọc ra sẽ đem trồng vào vườn hoa.