Đại Đường công chúa đi kết giao hòa hiếu luôn được coi là thủ đoạn ngoại giao hữu hiệu, những nữ tử tông thất gả ra ngoài này, dài thì đem lại cho Đại Đường mấy chục năm bình yên, ngắn thì cũng được một hai năm an lành.
Cho nên trong mắt triều đình, đây là chuyện có lãi, có thời gian, Đại Đường sẽ thong thả ứng phó với nguy cơ, vì ung dung ứng phó nên có được nhiều thắng lợi hơn.
Nếu không xét tới những nữ tử đó đều là người, chỉ coi đó là món hàng, tới ngay Vân Sơ cũng coi là biện pháp rất tốt.
Hành vi của Phó Cửu Đỉnh không thể nào là của cá nhân ông ta, đó là một người rất đơn giản, chỉ chuyên tâm vào y thuật, mà chuyện liên quan tới hôn sự của Đôn Châu, số người có thể ảnh hưởng càng ít. Nếu là Lý Trị sẽ nói thẳng với Vân Sơ, cho nên chỉ có thể là biện pháp lưỡng toàn kỳ mỹ của hoàng hậu mà thôi.
Thân là một người Đại Đường, khi cái bộ tộc lớn này tới giây phút sinh tử tồn vong, Vân Sơ sẵn sàng hiến ra sinh mạng của mình.