Vân Sơ tưởng tượng cảnh Chung Quỳ mặc chiếc áo đỏ ngồi trong diêm la điện, cảm thấy không còn vị trí nào thích hợp với hắn hơn, cười to:" Tốt, chuyện hay."
Ôn Nhu hậm hực: "Ta bị đem xuống địa ngục lồng hấp đem hấp, cuối cùng thành thịt khô mà ngươi còn thấy hay à?"
"Lão Chung tuy thông minh, nhưng nhìn mọi thứ trắng đen quá rõ ràng, hắn chỉ thấy chuyện ác ngươi làm, không nhìn ra căn nguyên việc làm của ngươi. Mỗi việc ngươi làm không phải xuất phát từ lợi ích cá nhân, mà là vì thiên hạ."
Vân Sơ an ủi tên đồng bọn:" Nếu ngươi thấy trong lòng không thoải mái thì dẫn người đi thăm hết lý phường lớn nhỏ trong huyện sẽ thấy."
"Thấy cái gì?" Ôn Nhu uể oải, xem ra lá thư của Chung Quỳ cũng có tác động tới hắn, người thời đó ai cũng tin địa ngục tồn tại: