Hành vi của Vân Sơ vô cùng quá đáng, y đem đi lễ giáo ma ma của Thôi thị, đem đi mấy công tượng cao cấp nhất ... Quá đáng hơn nữa, khi đi, y đem theo cả đống lễ vật của mình.
Chẳng để cho Thôi thị chút thể diện nào.
Nhìn Vân Sơ dẫn đội ngũ nghi trượng của y rình rang rời đi như đám nhà quê đắc thắng vì nhặt được đồ rơi vãi ngoài đường, Trường Tôn Xung vẫn ngồi đó đón từng cơn gió nóng Trường An.
Đột nhiên một mùi thối không ngửi nổi từ phía đông bay tới làm Trường Tôn Xung từ suy tư tỉnh lại, dùng khăn tay bịt mũi. Hắn nhớ ra rồi, cách nơi này không xa là nhà của ngự sử Thường Thục, nơi đó đã biến thành chỗ tập kết xe phân lớn nhất ở Trường An.
Người nhà Thường Thục đã chuyển hết ra nông trang ngoài thành sống, trong nhà chỉ còn lại Thường Thục và vài gia phó.