"Vân Sơ sắp nhận Lý Thừa Tu làm đệ tử rồi, phía Anh công cũng đã truyền ra phong thanh." Vũ Mị nhíu mày:" Chuyện này không đơn giản, Vân Sơ không dễ dàng gì lại tiếp nhận một đệ tử mới nhanh như thế, trừ khi bọn họ có mục đích."
"Nàng lo cái gì? Lo Vân Sơ lấy được y bát từ tay Anh công à?" Lý Trị một tay ôm miệng hỏi:
"Thiếp không lo chuyện đó, hai người này vốn không cùng đường, nếu không y kế thừa Anh công từ lâu rồi, bao năm qua hai người này minh tranh ám đấu không dứt. Thiếp tin Anh công từng thực sự có ý giết Vân Sơ, cồn Vân Sơ thì rõ ràng không muốn trả cái giá đắt khi giết Anh công, y chỉ cần đợi khi Anh công qua đời là xong, bởi thế hai bên chưa nổ ra đại chiến." Vũ Mị đứng dậy đi qua đi lại:" Nhưng giờ họ có một người dung hòa hai thế lực rồi."
Sự xuất hiện của Lý Thừa Tu quả thực đã giải quyết được không ít vấn đề.
Nhà đế vương luôn có nhiều điều khó nói, trước kia Lý Hoằng được hoàng đế trao quyền, hừng hực khí thế tổ kiến thứ tử lục soái, cho nên tới Trường An đòi chiến mã, thiếu chút nữa vì thế làm lộ chuyện Vũ Mị tự ý điều động chiến mã. Nếu không có Vân Sơ kịp thời can thiệp thì có lẽ mẹ con đã có vết nứt lớn.