Đường đi hiểm trở gian nan không khiến đám Vân Cẩn sa sút, ngược lại còn muốn chinh phục nó, thậm chí chúng làm ra trâu gỗ ngựa máy để bớt vất vả khi vận chuyển vật tư. Thế nhưng ở loại địa hình này, trâu gỗ ngựa máy không giúp được gì, chòng chành một hồi là tan ra, hoàn toàn là thứ phế vật, khiến chúng hoài nghi chuyện Gia Cát Lượng chế trâu gỗ ngựa máy vận chuyển lương thực.
Thứ công cụ vận chuyển tốt nhất trên con đường này là la chứ không phải ngựa, nhất là loại la to, với tính cách hiền lành chịu khổ cực tốt, thành chủ lực vận chuyển hàng hòa tuyệt vời.
Đại quân vượt qua sạn đạo, đến một chỗ rẽ thì cảnh vật lại biến đổi hoàn toàn.
Trước tiên là tiếng thác nước đổ sầm sập như như sấm, sau đó là không là con dốc thoai thoải, không gian mỗi lúc một mở rộng, thậm chí hai ba chiếc xe ngựa đi song song cũng được. Bụi nước từ cái thác lớn bắn vào mặt mọi người mát rượi, nhìn qua bên trái, từ xa vách núi dựng đứng, một dòng thác từ trên chảy đổ xuống, trông tựa như một con rồng khổng lồ đang trườn mình ra khỏi hang.
Phong cảnh tráng lệ ấy làm người ta mê mẩn.