"Lệnh quân sĩ mở đường núi là được rồi." Trừng Không đại sư vờ như không thấy cái bản mặt quịt nợ của Vân Sơ, vẫn tủm tỉm cười nói:
Vân Sơ nghĩ một lúc rồi sai Lý Tư gọi Vân Cẩn tới, nhi tử lớn rồi, nuôi tốn bao nhiêu cơm rồi, giờ đến lúc để nó giải quyết rắc rối cho cha nó.
Đợi nhi tử tới nơi, Vân Sơ trơ trẽn nói với Trừng Không đại sư:" Hiện có hai khai sơn lực sĩ, một dân phụ rồi, không biết bao giờ đại sư khởi công?"
Trừng Không đại sư phất tay áo bỏ đi.
Vân Cẩn nhìn theo bóng lưng ông ta:" Vị đại sư này quá tự đại rồi, dám tới gặp a gia đưa yêu cầu như thế."