Lần trước đánh Thạch Thành còn có chút chiến thuật chiến lược, lần này đánh động Nham Long, đám Vân Cẩn hoàn toàn không chỉ huy gì, cứ thấy địch là kéo tới đánh, tất cả cùng tiến tới một mục tiêu.
Liên lạc trong rừng rất khó khăn, di chuyển mỗi người một kiểu, không cách nào giữ đúng đội hình mà tiến lên được, vì thế đội ngũ nháo nhào, hỗn loạn, thay vì cố gắng duy trì trận hình gì đó thành thứ nửa nạc nữa mỡ, không bằng để mỗi người tự do phát huy.
Ngươi xếp trận phía dưới, người ta đu dây lao ầm ầm xuống thì đỡ kiểu gì?
Mọi chiến pháp của người Đường vào rừng đều vô dụng hết, chỉ có thể dựa vào vũ lực cá nhân, cùng lắm tác chiến thành nhóm nhỏ hai ba người mà thôi.
Nếu gặp phải chỉ huy không linh hoạt cứ cố chấp giữ đội hình, giữ thế trận, chẳng khác nào tự trói tay trói chân mình.