"May mà những con cá này không có răng, nếu không chắc là đại soái không thoải mái được thế này đâu nhỉ?" Hà Cảnh Hùng ý đồ dùng cá để dẫn dắt câu chuyện:
Vân Sơ biết đã tới lúc hai bên xòe bài, ngửa đầu ra sau, hưởng thụ cảm giác cảm giác tê tê từ bàn chân, bên cạnh thác nước ào ào chẳng sợ có người nghe lén, nói thẳng:" Cá mọc răng mà ngươi đang nói là ai, hoàng hậu hay thái tử?"
Hà Cảnh Hùng quay hẳn người sang:" Đại Đường ta tới nay đã truyền qua ba đời, ba đời đều là bậc hùng chủ, nay thái tử lại do một tay đại soái bồi dưỡng ra. Nếu thái tử tiếp nhận vị trí chí tôn, sẽ là đời hùng chủ thứ tư, thái tử nhìn tựa đối xử với người khác rất ôn hòa, nhưng không khó nhìn ra, thái tử là người tham vọng lớn, biết ẩn nhẫn, không đơn giản như thế."
"Hùng chủ, hùng chủ, có hùng chủ thì thần tử sẽ bị giá ngự như trâu ngựa, trở thành lợn dê mặc giết mổ. Đại soái muốn độc chiếm Trường An cũng không dễ dàng."
Vân Sơ mặt không đổi sắc:" Cũng có lý, vậy nói xem nhân tuyển trong lòng Hà thị lang là ai?"