Vân Cẩn yên tĩnh ngồi trong góc ghi chép lại toàn bộ cuộc đối thoại giữa Lý Trị và Bùi Hành Kiệm, tới khi Bùi Hành Kiệm thi lễ cáo từ, hắn khẽ vỗ má Lý Tư, ý bảo nàng đừng ngủ nữa, hoàng đế bắt đầu chướng mắt với hắn rồi.
Lý Tư vừa mới lim dim mở mắt ra thì nhìn thấy ngay hoàng đế dẫn theo con gấu lớn, hung dữ nhìn hai người bọn họ.
Lý Tư đẩy cái mồm chảy nước dãi của con gấu ra, nở nụ cười rạng ngời với Lý Trị:" Hài nhi nhớ phụ hoàng, thấy phụ hoàng đang tiếp kiến triều thần, cho nên tới đây đợi … "
Lý Trị hỏi thẳng:" Rốt cuộc ngươi thích nó ở điểm nào?"
Vân Cẩn ngồi thẳng lưng, đàng hoàng đáp:" Thần và công chúa từ nhỏ lớn lên bên nhau, vốn cũng không có mấy quyến luyến. Nhưng mà ở bên nhau lâu, hôm nay phát hiện một điểm tốt, mai lại phát hiện một điểm tốt, trải qua năm tháng tích lũy liền thấy nữ tử thiên hạ không ai tốt hơn công chúa nữa."