Lỗ Tú lần trước bị Vân Sơ đả kích nặng nề, làm hắn nhận ra mình chỉ là quân cờ trong tay kẻ khác, tuy mất hết tự tin, nhưng khí cốt của hắn vẫn còn, tự tôn của hắn vẫn còn, kiên trì làm việc bản thân cho là đúng, thậm chí còn quyết tâm hơn trước, dù chỉ còn một mình, dù mang bệnh vẫn làm việc. Nghe Vân Sơ nói lý do phủ định yêu cầu của mình, chất vấn:" Nếu Hưng Khánh Cung để không không dùng, vì sao huyện tôn lại còn xây dựng kỳ công rồi để hoang phế, lãng phí thuế má của dân?"
Vân Sơ rót chén trà, thong thả uống:" Chuyện này nói ra thì dài lắm."
Lỗ Tú đi tới ghế bên cạnh ngồi xuống:" Hạ quan hôm nay không có việc gì làm, vừa vặn rửa tai nghe huyện tôn dạy bảo. Đồng thời hạ quan cũng có lời muốn nói với huyện tôn."
Vân Sơ mỉm cười:" Trước tiên chủ bạ nên biết, Trường An không giống với nơi khác."
Lỗ Tú nghiêm giọng:" Đều nằm dưới sự trị vì của hoàng đế, có gì mà khác?"