Vân Sơ hét lớn, mã sóc quét ngang phạt bay đầu một sĩ tốt người Mạt Hạt, quả nhiên người Mạt Hạt bị chặn mất tiếp viện, tuy đã đánh được lên tường thành nhưng không duy trì được lâu, đã có dấu hiệu muốn lui. Nhổ phì một ngụm nước bọt dính máu, Vân Sơ lệnh Chung Quỳ, Vương Đức Phát, Trương Đông Hải đã lui về thành nghỉ ngơi nửa canh giờ:" Tập hợp toàn quân, giết ra khỏi thành, có phá địch được không là ở trận này."
Tù và vang lên, quân Đường cố thủ trên tường thành rút lui như thủy triều từ tường thành xuống, thay bằng đám cường đạo, nô lệ của Dương Cảnh, Vương Chiêu.
"Tòa thành này và tính mạng toàn quân giao vào tay các ngươi đấy."
Vân Sơ chỉ nói đúng một câu rồi đi ngay, để lại Vương Chiêu, Dương Cảnh vô cùng xúc động, ra sức quát tháo người của mình vào vị trí.
Chung Quỳ phát ra một tiếng quát như sấm, dẫn 500 người đi đầu, đuổi theo người Mạt Hạt bắt đầu rút lui, tạo khủng hoảng, không cho chúng rút lui có trật tự.