Hoàng đế đi rồi, bầu không khí trong phòng càng thêm khó xử, không ai biết phải làm sao, xuống nước với Vân Sơ thì họ không cam tâm, cũng không bỏ thể diện xuống được.
Trường Tôn Xung là người phản ứng nhanh nhất, hướng về phía Vân Sơ:" Tại hạ trở về sẽ đem những kẻ bất pháp cản trở Vân hầu trồng bông đưa tới huyện Vạn Niên."
Vân Sơ không khỏi thầm thán phục sự nhạy bén quyết đoán của Trường Tôn Xung, xem ra dù Trường Tôn Vô Kỵ có thất thế trên triều, chỉ cần còn hắn, Trường Tôn gia cũng không phải tùy tiện ai cũng có thể bắt nạt. Y chắp tay:" Tốt lắm, bản quan tin người cản trở bản quan trồng bông không liên quan tới Trường Tôn gia."
Nói rồi quay sang đám huân quý mặt mày khó coi:" Lần này Vân mỗ không chém vài cái đầu thì chó mèo gì cũng nghĩ có thể đái lên đầu Vân mỗ."
"Được rồi, được rồi, ai cần đưa người tới thì đưa người tới, ai cần xử lý mắc míu thì xử lý đi, đừng để dây dưa nữa." Lý Tích lên tiếng định đoạt việc này, không để hậu quả đi xa hơn: