Chẳng biết từ khi nào Bùi Hành Kiệm đã đứng bên cạnh Vân Sơ:" Ta không tới chính là không muốn để ngươi mất mặt."
"Chậc chậc, xem muội tử ngươi kìa, ô lụa vàng, cánh khổng tước, chân không chạm đất, Phạm âm bao phủ, nhạc khí vang trời. Nếu mà ở Đại Đường chắc chắn bị gán cho tội phạm thượng mà chặt đầu rồi."
Vân Sơ chẳng chịu thua:" Không phải ngươi luôn tự xưng trung thần của Đại Đường à, hành vi phạm thượng ngay trước mặt lại lờ đi là sao. Ta cho mượn thanh đao này, xông lên đi."
Bùi Hành Kiệm cười ha hả:" Chuyện của Phật môn không tính, họ là người thế ngoại mà, ha ha ha ... Thôi, chúng ta đi nói kế hoạch phát tài đi."
Tên này năm nay đã bốn mươi tuổi, đạt tới độ hoàng kim về trí tuệ kinh nghiệm sống, loại người này không cần cố ý duy trì tình cảm làm gì, nếu hai bên còn có thể tiếp tục quan hệ thì lợi ích sớm hòa nhập vào cuộc sống của nhau, không cần cố gắng gì hết.