TRUYỆN FULL

[Dịch] Hệ Thống Cửa Hàng Ở Dị Giới - Full

Chương 1425: Run Rẩy Đi, Lũ Kiến Hôi

“Quả nhiên có chút thú vị.”

Dương Phong chứng kiến toàn bộ quá trình, trong mắt lóe lên kim quang.

Tương tự như cảnh tượng này, hắn chỉ từng xem qua trên TV.

Quả nhiên khi cánh cửa Thần Vực này mở ra, toàn bộ hư không sẽ có một chấn động lớn.

Chấn động này quả thực rất lớn.

Khí tức và uy áp phát ra từ những Thánh Vực này, đối với đám người Dương Phong lại không có chút hiệu quả nào.

Dương Phong lấy ra Giới Bàn từ trong hệ thống, lúc này trên Giới Bàn đã xuất hiện thêm một chấm nhỏ phát ra ánh sáng màu vàng kim.

Có lẽ chấm sáng màu vàng kim này chính là Thần Vực.

Dương Phong không nghĩ nhiều, cũng không do dự, lập tức thêm tọa độ không gian của Thần Vực này vào trong Giới Bàn.

Có thể hiện tại không dùng tới, nhưng sau này nhất định mình sẽ dùng tới.

Nếu lúc này không thêm vào, đến lúc đó sẽ bận rộn cho mà xem.

Dương Phong vẫn có chút giác ngộ này.

Trong cánh cửa Thần Vực, hiện ra hai bóng người.

Hai bóng người này từ từ đi ra bên ngoài cửa Thần Vực.

Đây là hai người trung niên.

Thực lực của hai người trung niên này đều là Thái Hoang cảnh.

Người trung niên đứng bên trái mặc áo dài màu xanh lá, nhìn về phía Vực Thứ Nguyên bên dưới.

Sau khi cảm nhận một chút, hắn cất tiếng nói: “Năm triệu năm qua, Vực Thứ Nguyên vậy mà lại sinh ra nhiều sinh linh như thế.”

Người trung niên bên phải mặc áo dài màu xanh lam gật đầu: “Không sai, so với lần trước, nhiều hơn gần gấp đôi.”

Hai người này cũng là người thi hành nhiệm vụ lần trước.

Nhìn thấy số lượng sinh linh nhiều hơn gấp đôi năm triệu năm trước, trong lòng bọn họ vẫn xuất hiện một chút bất an.

Số lượng sinh linh càng nhiều, thì người có thể xuất hiện để chống lại bọn họ càng nhiều.

Bọn họ sẽ không cho phép loại chuyện này xảy ra.

“Có vẻ năm triệu năm là quá lâu, lần sau phải giảm xuống còn ba triệu năm mới được.”

Người trung niên mặc áo dài màu xanh lá nhíu mày nói.

“Ừm... Sau khi chuyện này kết thúc, chúng ta sẽ báo cáo lại với người chấp sự.” Người trung niên áo xanh lam gật đầu đồng ý.

“Hắc hắc... Trước tiên trêu đùa lũ kiến hôi này đã.” Người trung niên áo dài màu xanh lá đưa ngón tay ra, chỉ xuống Vực Thứ Nguyên vài cái.

Ở phía trước cánh cửa Thần Vực, xuất hiện hơn một vạn điểm sáng linh lực phát ra khí tức kinh khủng.

Hai người bọn họ sẽ không lập tức nghiền ép Vực Thứ Nguyên.

Như vậy cũng quá nhàm chán rồi.

Nhìn thấy những con kiến hôi lộ ra ánh mắt kinh hãi, người trung niên mặc áo dài màu xanh lá để lộ ra một biểu cảm gần như biến thái.

Loại biểu cảm này, tất cả mọi người trong Vực Thứ Nguyên đều nhìn thấy rõ ràng.

Mặc dù cánh cửa không gian mở ra trong không gian sâu thẳm, tuy nhiên do quy tắc không gian, lại như gần ngay trước mắt.

Từng cử động của bọn họ, tất cả mọi người đều nhìn thấy rất rõ ràng.

Ngay sau đó, hơn một vạn điểm sáng lao về phía Vực Thứ Nguyên.

“Dương chưởng quỹ, có nên ngăn cản không?” Thụy Lân hỏi.

Dương Phong vốn đang suy nghĩ, lúc này Khô Mộc lên tiếng: “Trước tiên không cần, hiện tại những người ngoại lai và hậu duệ của bọn họ chiếm đại đa số Vực Thứ Nguyên.

Chỉ khi tiêu diệt bọn họ trước, thì thổ dân mới có thể bắt đầu làm chủ.”

Suy nghĩ của Khô Mộc rất đơn giản.

Đầu tiên để cho những người đến từ ngoại không gian và hậu duệ của bọn họ chết trước.

Đợi sau khi giải quyết xong nguy cơ của cánh cửa Thần Vực, mới để cho thổ dân lại lần nữa thống trị toàn bộ Vực Thứ Nguyên.

Những điểm sáng rơi vào trong Vực Thứ Nguyên, tạo ra những vụ nổ dữ dội.

Từng đám mây hình nấm xuất hiện trên bầu trời Vực Thứ Nguyên.

Toàn bộ mặt đất rung chuyển dữ dội.

Những luồng sóng khí do vụ nổ tạo ra, mang theo năng lượng kinh khủng quét ngang ra ngoài.

Núi sông đứt gãy, khắp nơi đều là những vết nứt lớn.

Từng tòa thành trì, từng thế lực hóa thành tro bụi trong vụ nổ, và bị phá hủy trong những luồng sóng khí do vụ nổ tạo ra.

Sau vụ nổ, khắp nơi đều là tiếng kêu thảm thiết, máu chảy thành sông.

Chỉ một đợt tấn công đơn giản này thôi, đã khiến cho vô số sinh linh ngã xuống.

Người trung niên mặc áo dài màu xanh lam cũng học theo, nâng tay lên, lại xuất hiện thêm một vạn điểm sáng mang theo khí tức kinh khủng.

“Run rẩy đi, lũ kiến hôi!”

Người trung niên mặc áo dài màu xanh lam ngạo nghễ hét lên.

Âm thanh ngạo nghễ này vang vọng trên bầu trời Vực Thứ Nguyên.

Hơn một vạn điểm sáng mang theo khí thế vô song, mang theo lời triệu hồi của tử thần, lại lần nữa lao về phía Vực Thứ Nguyên.

Tuy nhiên thật trùng hợp, có một điểm sáng lao về phía Huyết Nguyên thành.

Dương Phong vốn định đợi thêm một chút, nhưng lúc này lại không vui rồi.

“Hừ... Vậy mà dám quấy rầy bổn công tử dùng cơm, tội không thể tha.”

Dương Phong đập bàn một cái, trên mặt đầy sát khí.

Người ta, sống tốt không được sao.

Cứ nhất định phải tới khiêu khích bổn chưởng quỹ.

Nếu đã như vậy.

Thì bổn chưởng quỹ sẽ đánh cho các ngươi, những thần linh cao cao tại thượng này, rơi vào trong bụi trần.

Người dân Huyết Nguyên thành kinh hãi nhìn điểm sáng đang bay về phía bọn họ, sắc mặt như tro tàn.

Xong rồi.

Bọn họ phải nói lời tạm biệt với thế giới tươi đẹp này rồi.

Một bầu không khí bất lực, bi thương, thê lương, tuyệt vọng tràn ngập khắp Huyết Nguyên thành.

“Chúng ta xong rồi sao?”

“Cuối cùng vẫn không thể thoát chết!”

“Ta còn chưa sinh con cho Đả Kiểm ca ca, ta không muốn chết.”

Những người đứng trên quảng trường, trong lòng vẫn còn một chút không cam lòng.

Bọn họ không cam lòng cứ như vậy mà chết đi.

Một vài người quỳ xuống trước bức tượng của Số Một, ‘bịch bịch bịch’ dập đầu.

Khi con người tuyệt vọng nhất, thường sẽ nắm lấy tia hy vọng mong manh đó.

Cho dù tia hy vọng này là hư ảo.

“Đả Kiểm ca ca cứu chúng ta với.”

Điểm sáng càng ngày càng gần, cũng càng ngày càng lớn.

Điểm sáng nhỏ lúc trước, giờ đã biến thành một quả cầu năng lượng kinh khủng có đường kính hơn mười mét.

Tất cả mọi người đều có thể cảm nhận được luồng khí tức kinh khủng phát ra từ quả cầu năng lượng đó.

Có người đau khổ nhắm mắt lại, có người cả gia đình ôm chặt lấy nhau.

Bọn họ đều đang chờ đợi giây phút tử vong đó.

Ngay khi tất cả mọi người tuyệt vọng nhất, một bóng người xuất hiện trước quả cầu năng lượng.

Người này đưa tay ra chống đỡ quả cầu năng lượng đang lao tới, nhẹ nhàng dùng sức, quả cầu năng lượng mang theo khí tức kinh khủng phát ra một âm thanh trầm đục.

Sau đó tiêu tán trong hư không.

Những người mở to mắt nhìn hư không chờ đợi tử vong ập đến, đã khắc sâu cảnh tượng này vào trong đầu.

Khi những người này nhìn thấy dáng vẻ của ân nhân cứu mạng bọn họ, cứu cả Huyết Nguyên thành, một loại cảm giác vui mừng chưa từng có và tự hào xuất hiện trên khuôn mặt của bọn họ.

“Đả Kiểm ca ca, là Đả Kiểm ca ca!”

“Đả Kiểm ca ca nghe thấy tiếng kêu cứu của chúng ta, hắn đến cứu chúng ta rồi.”

“Haha... Đả Kiểm ca ca xuất hiện rồi, hắn đến cứu chúng ta rồi.”

Tiếng hoan hô vang vọng khắp quảng trường.

Những người nhắm mắt lại, những người ôm nhau, những người trốn trong chăn.

Lúc này cũng đã phản ứng lại.

Bọn họ nghe thấy tiếng hoan hô.

Bước ra khỏi nhà, đến đường lớn, cũng bắt đầu hoan hô.

Nữ tử đeo mạng che mặt kia, nhìn thân hình cường tráng của Số Một, khuôn mặt góc cạnh như được dao khắc của hắn.

Đôi mắt sâu thẳm và kiên định vô cùng đó.

Như mê như say.

“Ôi, đẹp trai quá đẹp trai quá, thực sự là quá đẹp trai.”

Đây chính là hình mẫu ý trung nhân mà ta vẫn luôn tìm kiếm!

Đả Kiểm ca ca của các ngươi tới cứu các ngươi đây.

Trước cánh cửa Thần Vực.

Người trung niên mặc áo dài màu xanh lam, nhìn thấy đợt tấn công mình phát ra, vậy mà có hàng trăm đợt bị chặn lại.

Trên mặt có chút không giữ được: “Thú vị thật, vậy mà có thể chặn được vài đợt tấn công.”

Người trung niên mặc áo dài màu xanh lá không để ý, nếu lập tức giết chết hết, thì cũng không hay.

“Hắc hắc... Nếu đã như vậy, chúng ta sẽ gia tăng tấn công.

Nếu bọn họ còn có thể chặn được mười lần, thì coi như bọn họ chưa tới số.”

Lúc này Số Một, nheo mắt nhìn hai người trước cánh cửa Thần Vực.

Cảnh giới lập tức tăng lên Thái Hoang cảnh nhị giai.

“Dám quấy rầy chủ nhân ta dùng cơm, các ngươi tội không thể tha.”

Nói xong, hắn lao nhanh về phía cánh cửa Thần Vực.