TRUYỆN FULL

[Dịch] Hệ Thống Cửa Hàng Ở Dị Giới - Full

Chương 222: Một Tay Cũng Có Thể Đánh Nát Ngươi

Dương Phong dẫn Số Một ra khỏi phòng bếp, để mọi người đến giới thiệu lẫn nhau.

“Đây là Số Một, sau này hắn sẽ phụ trách cơm nước trong tiệm!”

Dương Phong gọi tất cả mọi người đến, chỉ vào Số Một nói với mọi người, đồng thời cũng giới thiệu nhân viên và nhân viên dự bị trong tiệm cho Số Một:

“Số Một, đây là ma sủng Tiểu Bạch của ta, đây là nhân viên Trần Lâm, Triệu Kính Chi, Lý Tú Ngưng, Hổ Thiên Thiên, Hổ Hoan Hoan!”

“Chào mọi người!”

Đôi mắt màu đỏ tím của Số Một lóe sáng, giọng nói như máy móc vang lên, gật đầu với mọi người!

“Số Một, chào ngươi, sau này xin được chiếu cố nhiều hơn!” Hổ Thiên Thiên và Hổ Hoan Hoan rất thân thiện chào hỏi hắn!

“Số Một này rất mạnh, ta cảm thấy mình hoàn toàn không có sức chống cự trước mặt hắn!”

Tiểu Bạch nhìn Số Một, có chút thiếu tự tin nói!

“Cái gì? Hoàn toàn không có sức chống cự??”

Triệu Kính Chi không dám tưởng tượng, Bạch gia này chính là tồn tại trong Thiên cảnh, theo như hắn tiết lộ thì ngay cả ma thú Thiên cảnh cao cấp bình thường cũng không phải là đối thủ của hắn.

Đây có ý nghĩa gì? Tồn tại không sợ Thiên cảnh cao cấp, chính bản thân hắn sở hữu thực lực của Thiên cảnh cao cấp.

Ma thú cùng cảnh giới mạnh hơn nhân loại rất nhiều, với sức chiến đấu của Bạch gia, hiện tại hắn đã là đỉnh cao của đại lục Thiên Thần rồi!

Nhưng mà, bây giờ hắn lại nói, ở trước mặt cái tên phụ trách cơm nước này, hắn không có sức chống cự, chuyện này khiến hắn khó mà tin được!

“Á, tộc trưởng, ngươi nói ngươi không có sức chống cự trước mặt Số Một này?”

Hổ Thiên Thiên và Hổ Hoan Hoan cũng ngây người, trừng to mắt hổ, không dám tin nhìn Tiểu Bạch, lại nhìn Số Một!

“Đúng vậy, ta cảm thấy sẽ không sai đâu!”

Tiểu Bạch gật gật đầu, bất quá ánh mắt nóng rực nhìn chằm chằm Số Một nói: “Số Một, hiện tại ngươi có thực lực gì?”

Sau khi ánh sáng trong đôi mắt của Số Một nhanh chóng lóe lên hai lần, hắn lắc đầu nói: “Ta cũng không biết!”

Nhưng sau khi nói xong, hắn lại dừng một chút, tiếp tục nói: “Tuy nhiên, ta biết ta chỉ cần một tay cũng có thể đánh nát ngươi!”

“Khụ!!!”

Tiểu Bạch nghe lời Số Một nói, thiếu chút nữa bị nước bọt của chính mình làm cho nghẹn chết, đây là cái kiểu nói chuyện gì chứ? Ta cũng cần thể diện được không?

“Á!!!”

Hổ Thiên Thiên và Hổ Hoan Hoan há to miệng, bọn họ vừa nghe thấy gì? Số Một này lại nói chỉ cần một tay là có thể đánh nát tộc trưởng, rốt cuộc hắn mạnh đến cỡ nào?

“Cái này... một tay... đánh nát...”

Triệu Kính Chi phu thê nghe xong càng không thể tin được, cái tên sau này phụ trách cơm nước này, cư nhiên lại mạnh mẽ như vậy.

Dương Phong thấy mọi người đều có vẻ mặt như vậy, cười lớn nói:

“Ha ha, Số Một là tồn tại đỉnh phong Võ Đế, ở đại lục Thiên Thần này hẳn là không có người nào là đối thủ của hắn.”

“Võ Đế... đỉnh phong...”

Triệu Kính Chi phu thê cứng lưỡi!

“Cư nhiên... là... Võ Đế.. đỉnh phong!”

Tiểu Bạch có chút thất thần thì thào tự nói!

“Chưởng quỹ thật trâu bò, đầu bếp nấu ăn cũng là tồn tại Võ Đế đỉnh phong!”

Hổ Hoan Hoan bây giờ không biết phải dùng từ gì để hình dung tâm trạng hiện tại, chỉ cảm thấy chưởng quỹ quá trâu bò, cũng quá lãng phí, để một cao thủ như vậy đến nấu ăn!

“Hóa ra, yêu cầu của chưởng quỹ cao như vậy, khi nào mình mới có thể đạt đến yêu cầu của nhân viên trong tiệm đây?”

Mà Hổ Thiên Thiên bây giờ lại lo lắng cho tiền đồ của chính mình, một đầu bếp cũng cần tồn tại Võ Đế, hiện tại hắn chỉ là một tiểu tiểu Huyền cảnh, không biết khi nào mới có thể đạt đến yêu cầu của chưởng quỹ!

“Được rồi, mọi người đừng ngẩn người nữa, sau này mọi người đều là người một nhà, các ngươi đi chuẩn bị tôm hùm đất và rau xanh, để Số Một chuẩn bị bữa tối!”

Phủ thành Thiên Viêm phủ, cách thành mười ba dặm!

Nơi này có một ngọn núi, trên núi có rất nhiều cung điện, đình đài lầu các, dưới chân núi có một sơn môn, phía trên viết bốn chữ to ‘Thích Lôi Huyền Tông’.

Trong một tòa cung điện, có mấy người đang thảo luận chuyện gì đó.

“Tông chủ, chuyện chính là như vậy!”

Tư Mã Viêm cúi đầu nói với lão giả trước mặt!

Lão giả này là tông chủ của Thích Lôi Huyền Tông Lôi Diệu, hắn phái một số đệ tử trong tông đi điều tra tin tức của cửa hàng bán trận pháp truyền tống kia.

Những đệ tử trong tông này điều tra trở về, nói cho hắn biết sự thần kỳ của cửa hàng này, còn có một người trong Thích Lôi Huyền Tông của bọn họ đã đến gây rắc rối cho cửa hàng này, nhưng lại bị chưởng quỹ giết chết!

Lôi Diệu đột nhiên cảm thấy chuyện này không đơn giản, dưới sự dò hỏi nhiều mặt của hắn, rốt cuộc cũng biết được sự lợi hại của cửa hàng này!

Giơ tay nhấc chân liền tiêu diệt hai đại thế lực Thiên Thích Lâu và Phạm gia. Nếu có một ngày nào đó hắn ta tìm đến Thích Lôi Huyền Tông bọn họ tính sổ, vậy thì Thích Lôi Huyền Tông bọn họ cũng có thể sẽ đi vào vết xe đổ của hai thế lực kia.

Cho nên hắn khẩn trương, sau đó điều tra được hóa ra là Tư Mã trưởng lão trong tông môn, con trai của Tư Mã Hiến đã trêu chọc cửa hàng!

Hắn vội vàng gọi Tư Mã Viêm tới hỏi chuyện, nói ra tất cả những chuyện đã tính toán!

“Tư Mã trưởng lão, ngươi muốn làm gì?”

Lôi Diệu nhìn Tư Mã Viêm cũng có chút đồng tình, con trai thứ hai chết, con gái con rể cũng bị chưởng quỹ giết chết.

Nhưng đồng tình thì đồng tình, chuyện này liên lụy đến tông môn của bọn họ, hắn không muốn tông môn của chính mình bị người ta tiêu diệt không còn một mảnh vụn như Thiên Thích Lâu và Phạm phủ.

Hắn còn nghe nói rất có thể Tử Đan Huyền Tông cũng là bị hắn ta tiêu diệt, bởi vì bọn họ cũng đi gây rắc rối cho cửa hàng!

“Tất cả đều do tông chủ làm chủ!”

Hiện tại thần sắc của Tư Mã Viêm rất là sa sút, mình phải làm gì, mình nên làm gì, mình còn có thể làm gì, ngoài nhẫn nhục chịu đựng còn có thể làm gì nữa đây?

“Ừ, ngày mai Tư Mã trưởng lão hãy đi Thiên Phong thành cùng ta, đến bồi tội xin lỗi chưởng quỹ của cửa hàng đó đi!”

Lôi Diệu nhìn thấy Tư Mã Viêm có thái độ như vậy, rất hài lòng, liền nói quyết định của mình cho hắn!

“Tông chủ... ta...”

Tư Mã Viêm có chút ngây ngốc, không thể tin được ngẩng đầu, nhìn tông chủ của mình.

Con trai thứ hai của mình bị giết, con gái con rể của mình bị diệt cả nhà, mình còn phải đi bồi tội xin lỗi cửa hàng đó, đây là cái lý lẽ gì chứ?

“Tư Mã trưởng lão, ngươi không muốn sao?”

Lôi Diệu lạnh mặt, âm trầm nhìn Tư Mã Viêm. Nếu Tư Mã Viêm dám nói một chữ không, vậy thì hắn sẽ không chút do dự lấy thủ cấp của hắn đi xin lỗi Dương Phong.

Mặc dù tông môn mất đi Tư Mã gia, sẽ suy yếu một chút thực lực, nhưng như vậy có thể bảo đảm Dương Phong sẽ không tìm bọn họ gây phiền phức.

“Ta... tất cả đều do tông chủ làm chủ!”

Khuôn mặt của Tư Mã Viêm một trận trắng một trận xanh, cắn răng đồng ý. Hắn cũng biết nếu không làm như vậy, vậy thì Tư Mã gia bọn họ sẽ gặp phải tai họa ngập đầu.

“Ừ, Tư Mã trưởng lão ngươi trở về chuẩn bị đi!”

Lôi Diệu thấy Tư Mã Viêm đồng ý chuyện này liền phất tay, để hắn trở về chuẩn bị.

“Ảnh Vệ, ngươi đi theo dõi hắn, nếu hắn có ý nghĩ khác, vậy thì...”

Nhưng sau khi Tư Mã Viêm rời đi, Lôi Diệu vẫn không yên tâm, lạnh giọng nói với một góc tối.

“Vâng, tông chủ!”

Mà nơi tối tăm đó đi ra một người mặc áo đen, sau khi nhận lệnh, liền đi theo hướng Tư Mã Viêm rời đi.

Sau khi Tư Mã Viêm đi vào trong nhà của chính mình, có một giọng nói vang lên bên cạnh hắn:

“Tư Mã trưởng lão? Ngươi muốn báo thù sao?”