Đại D cầm lấy tấm séc, búng búng vài phát rồi đắc ý nói: “Tấn công mới là sự phòng thủ tốt nhất. Ta đánh Lâm Hoài Nhạc ngay trên chính địa bàn của hắn ta, cũng tốt hơn là đánh hắn ta trên địa bàn của ngươi còn gì?”
Thẩm Đống tức giận nói: “Bớt nói nhảm đi, bây giờ ta có cảm giác như bị ngươi lừa.”
Đại D: “Chúng ta có quan hệ như thế nào chứ? Sao ta có thể lừa ngươi được? A Đống, 20 triệu đô la Mỹ tiền ám hoa của ngươi thật sự rất hấp dẫn đó, ngay cả Bổn thúc cũng bị giết.”
Thẩm Đống bình tĩnh nói: “Ta chẳng có liên quan gì đến 20 triệu ám hoa kia cả.”
Đại D phi một tiếng: “Đừng giấu giếm trước mặt ta.”