Liên Hạo Long nhíu mày trách mắng: “Đại D, bộ đầu óc ngươi bị lừa đá rồi à? Trung Nghĩa Tín chúng ta là đồng minh với Hồng Hưng, ngươi lại nói chuyện này với ta ư.”
“Đồng minh?”
Đại D cười nhạo: “Long ca, chắc vì ngươi ở trong bệnh viện nên chưa biết đến tin đồi bên ngoài đi?”
Liên Hạo Long hỏi: “Tin đồn gì?”
Đại D nói: “Ai cũng nói rằng ngươi, Lâm Hoài Nhạc và Bổn thúc đều bị Tưởng Thiên Sinh lừa gạt. Tưởng Thiên Sinh đánh Thẩm Đống hoàn toàn là việc nội bộ của Hồng Hưng, kết quả chẳng ai trong Hồng Hưng thiệt hại gì mà ngược lại ba xã đoàn lớn các ngươi thì bị thương vong nặng nề, quả thực là vô cùng ngu xuẩn. Đặc biệt là Bổn thúc thì càng là ngu hơn nữa, đến nỗi mất luôn cả tính mạng. Ngươi nói Trung Nghĩa Tín và Hồng Hưng là minh hữu, vậy ta hỏi ngươi có đồng minh nào như thế sao?”