Thẩm Đống gật đầu, nói: "Ta cướp két sắt của hắn, bên trong có toàn là đá quý, ít nhất cũng phải bốn năm mươi món. Không phải ngươi được xưng là chuyên gia đá quý sao? Tối nay đến biệt thự, ngươi, Hân Hân và Thu Đề chia nhau số trang sức đó đi. Để ở chỗ ta chỉ mọc nấm thêm thôi."
Âu Vịnh Ân bất đắc dĩ nói: "Nghe những lời này ai không biết còn tưởng ngươi đang xử lý một đống rác đấy. Lão đại, đó là đá quý, đá quý vô giá. Nếu mỗi một món đều đáng giá một ngàn vạn, vậy thì tương đương với bốn năm trăm triệu đô la Hồng Kông."
Thẩm Đống cười nói: "Chỉ bốn năm trăm triệu thôi, mấy năm nữa, ta sẽ mua cho mỗi người một sợi dây chuyền kim cương trị giá ít nhất một trăm triệu đô la Mỹ, khiến những người phụ nữ khác phải hâm mộ muốn chết."
Âu Vịnh Ân nói: "Hy vọng thật sự có một ngày như vậy."
Hai người vừa nói chuyện, vừa lái xe tới văn phòng Ánh Dương.