TRUYỆN FULL

[Dịch] Khô Lâu Trồng Rau Khai Hoang Dị Vực

Chương 110: Đại Nhân Cưỡi Ta Đi! (2)

Nhưng Cự Long dù có khuyết điểm đến đâu thì vẫn là cự long, cho nên thường sẽ nghe thấy các loại chuyện như Cự Long làm chuyện xấu, ăn cướp châu báu, cướp đoạt trắng trợn dân nữ, các kiểu.... dẫn tới một làn sóng dũng sĩ đi giết rồng chịu chết.

Hơn nữa Cự Long còn có một tật xấu đặc biệt, nhu cầu về phương diện kia tương đối mãnh liệt, không có đồng loại làm bạn đời, bọn hắn sẽ đi làm với kẻ khác loài, tạo ra hàng đống con lai như Á Long, thậm chí là Long Nhân.

Về phần thể hình của rồng và con người chênh lệch lớn như thế, tại sao có thể có con lai? Bởi vì rồng biết thuật biến hình.

Nại Cách Lý Tư rất cảm động về phương diện này, đồng tình vỗ vỗ bả vai của Thiểm Điện, tỏ ra đồng cảm với việc con kỳ lân này đã mất quyền giao phối.

“Vậy ngươi cũng không đến mức phải nhập bọn với Lực Áo Nạp Đức chứ, các ngươi không phải cùng loài.” Nại Cách Lý Tư nói.

Có thể dễ dàng tha thứ cho Thiểm Điện vào đây, mà không phải là xé nát cái miệng của nó, cũng là bởi vì tất cả mọi người đều cảm nhận được, trên người của nó không có tính công kích, mặc dù miệng lưỡi tương đối đáng ghét, nói chuyện rất khó nghe, nhưng trên người nó không có tính công kích.

Tất cả năng lực của nó dường như đều tập trung ở chạy trốn và né tránh, bộ pháp nhẹ nhàng linh hoạt, tốc độ cực nhanh, nhưng chưa từng xuất thủ tấn công người khác, duy chỉ có đá Lư Sắt một vó.

Nhưng mà bây giờ nghĩ lại, đá Lư Sắt một vó kia cũng chỉ sợ là vì mượn lực mà thôi.

Mà Lực Áo Nạp Đức thì lại là cái gì? Ngạo mạn, tự đại, máu lạnh, tàn nhẫn, vô lễ, tự cho là đúng $#@*#($... , sao có thể lấy được sự trung thành của kỳ lân? Trừ phi có ràng buộc nào đó mang tính cưỡng chế.

Thiểm Điện chần chờ một chút, không nói gì.

Ở bên kia hố, An Cách thò một tay ra bên ngoài, một cái tay biến mất không thấy gì nữa, bả vai thẳng đứng, lại phân tâm thành hai đi trồng rau của hắn.

Thiên Sứ khô lâu chơi trò đưa đẩy ngón tay một hồi, cảm thấy chơi chán, leo lên bên người An Cách, khoa tay múa chân cho An Cách xem bả vai, bàn tay, khuôn mặt của nó.

An Cách biết nó có ý gì, là đang muốn bảo mình giúp nó khôi phục, nhưng bây giờ cả hai tay của An Cách đều không rảnh, nhìn thấy nó ngày càng lại gần, An Cách rụt tay trái về, đẩy nó sang một bên, không lâu lắm, Thiên Sứ khô lâu lại bu lại.

Thiểm Điện không hiểu rõ mối quan hệ của An Cách và Thiên Sứ khô lâu, nhưng nhìn tương tác của bọn hắn, trong lòng rất có cảm xúc, bởi vì trên người có khuyết điểm bị đuổi đi, từ nhỏ Thiểm Điện đã không có bạn bè.

“Ngươi biết dịch tinh hoa thần thánh của Quang Minh giáo hội không?” Thiểm Điện đột nhiên quay đầu hỏi.

Nại Cách Lý Tư vừa nghe đã hiểu, vẻ mặt cổ quái nói: “Ngươi muốn dùng dịch tinh hoa thần thánh để chữa trị cho sừng trên đầu ngươi, muốn cho nó mọc lại lần nữa sao?”

“Đúng, ngươi cũng biết tác dụng của dịch tinh hoa thần thánh? Rất có kiến thức, Lực Áo Nạp Đức còn nói người man rợ ở vực sâu các ngươi chưa từng nhìn thấy việc đời, tức là ngươi đã biết, ta cũng không cần giải thích cặn kẽ nữa, dịch tinh hoa thần thánh kia có tác dụng mọc lại bộ phận đã gãy, ngâm vết thương của mình trong đó, tay chân cụt cũng có thể mọc lại lần nữa. Một bình dịch tinh hoa nhỏ ở thế giới loài người cũng bán hơn một ngàn ma tinh, quá đắt, Lực Áo Nạp Đức đã đồng ý, chỉ cần ta phục vụ hắn, hắn sẽ cho ta dịch tinh hoa. Hiện tại thì tốt rồi, hi vọng tan vỡ.” Thiểm Điện nói xong lời cuối cùng, có chút tiếc nuối thở dài,

Nại Cách Lý Tư đen mặt, hắn ta khẳng định lại lần nữa, sừng của cái con kỳ lân này bị đánh gãy chắc chắn bởi vì cái miệng đáng ghét của nó.

“Ý của ngươi là đang trách chúng ta? Khiến ngươi đánh mất cơ hội chữa trị lại sừng bị gãy?” Nại Cách Lý Tư nói.

“Cũng không phải, ta cũng đã sớm không ưa gì cái tên Lực Áo Nạp Đức này, nếu như không phải không đánh lại hắn, ta đã sớm giẫm chết hắn, mỗi ngày đều cưỡi ta ra ngoài dụ dỗ các phu nhân nông thôn.” Thiểm Điện oán hận nói.

“Thật ra thì...” Nại Cách Lý Tư nói đến đây, quay đầu về phía An Cách tiến tới nói câu gì đó, An Cách từ trong An Tức cung lấy ra một chiếc bình nhỏ.

“Thật ra thì, dịch tinh hoa thần thánh không phải chỉ Quang Minh giáo hội mới có, nơi này của chúng ta cũng có, giá cả cũng rẻ hơn, ngươi muốn thử một chút không?” Nại Cách Lý Tư giơ bình lên trước mặt Thiểm Điện, lắc lư chất lỏng trong suốt bên trong.

Sau khi mở nắp ra ngửi, đôi mắt của Thiểm Điện lập tức sáng lên: “Dịch tinh hoa thần thánh !? Bao nhiêu tiền?”

“Năm trăm ma tinh.” Nại Cách Lý Tư quơ quơ móng vuốt bốn ngón của mình.

“Rẻ như vậy sao?” Thiểm Điện khó có thể tin trợn tròn mắt: “Thật sự quá rẻ, rẻ hơn cả một nửa, không phải là giả chứ? Ta mua không nổi.”