TRUYỆN FULL

[Dịch] Khô Lâu Trồng Rau Khai Hoang Dị Vực

Chương 127: 12 Cấu Trang Thủ Thần (3)

Sau khi trận truyền tống ngừng di chuyển trong mấy chục năm, Phỉ Lâm đã nhiều lần quay lại nơi này, nhưng dần dần không nhận được câu trả lời của Phái Đặc Tây, cho nên hắn ta mới phát hiện ra linh hồn trong thể cấu trang đã tiêu vong, không ngờ vẫn còn sống lại được.

Bên trong cơ thể của cấu trang truyền đến sóng linh hồn yếu ớt: “Ồ... là tiểu bằng hữu Phỉ Lâm... còn sống gì chứ...ta đã chết từ lâu... bây giờ chỉ là....linh hồn bất diệt...thật là yếu ớt, ta đã ngủ say bao lâu rồi? Có gì ăn không...ơ ơ ơ! Năng lượng từ đâu tới vậy? Năng lượng linh hồn thật mạnh, ta tràn ngập sức mình rồi này!!”

Khi Phái Đặc Tây vừa hỏi có gì ăn không, An Cách đưa năng lượng linh hồn tràn vào trong cơ thể của cấu trang, năng lượng linh hồn của An Cách nhiều đến mức dùng không hết, mỗi ngày đều còn được bổ sung thêm lượng lớn, đều bị hắn luyện hóa vào trong tay trái.

Năng lượng linh hồn khổng lồ rất nhanh đã nhét đầy cho Phái Đặc Cách, toàn linh hồn đều trở nên có sức sống, thân thể khổng lồ phát ra tiếng vang răng rắc răng rắc, chậm rãi đứng thẳng lên. Lộ ra hai cái cây....hai cái chân nhỏ ngắn dưới thân thể thùng tròn.

So với cánh tay lò xo siêu dài, hai cái chân chống đỡ thân thể của nó thật đúng là vừa thô vừa ngắn, đứng cao nhất cũng chỉ nâng thân thể thùng tròn của nó lên năm mươi cm.

Cái đầu nhỏ như nửa cái lồng úp lên trên thùng tròn, sau khi răng rắc răng rắc xoay hai vòng, phía sau tấm lưới bốc lên ngọn lửa u lam, dừng lại ở trên người An Cách.

“Hóa ra là Thủ Vọng giả đại nhân, Phái Đặc Tây - Đa La Phu, tận tụy phục vụ vì ngài!” Phái Đặc Tây hai tay chống xuống đất, toàn bộ thân hình nghiêng về phía trước một chút.

Lệ Sa nhịn không được lặng lẽ tiến đến bên tai Phỉ Lâm nói: “Đây là quỳ lễ sao? An Cách đại nhân có địa vị ở Bất Tử đế quốc cao như vậy hả? Thật sự chẳng lẽ chính là hình chiếu của Quân Vương?”

Phỉ Lâm không biết nên nói gì, Phái Đặc Tây hai chân quá ngắn, không nhìn ra có phải là quỳ lễ hay không, nhưng địa vị của An Cách rất cao là điều chắc chắn, mà suy đoán của hắn ta về thân phận của An Cách, cũng chính thức xác nhận tại thời điểm này, quả nhiên là Thủ Vọng giả đại nhân.

An Cách nghiêng đầu, không hiểu nói: “Cái gì là Thủ Vọng giả?”

Cái gọi là Thủ Vọng giả thật ra cũng không phải là cái tên chính thức, mà là cách gọi khác được định sẵn trong xưng hô thông thường, từ trước đến nay chưa từng có ai nói đến từ này trước mặt An Cách, thỉnh thoảng lặng lẽ bàn tán sẽ bị hắn nghe được, nhưng hắn cũng sẽ không nghĩ rằng đó là mình.

Đây là đầu tiên có người ở trước mặt gọi hắn là Thủ Vọng giả.

Cơ thể Phái Đặc Tây run lên một cái, có lẽ đã hiểu lầm gì đó, nó đưa tay chỉ về phía Phỉ Lâm, cánh tay siêu dài kia bắn ra một cái, duỗi đến trước mặt Phỉ Lâm, chỉ tay gần như dán vào mũi của hắn ta: “Loài người đặt tên cho ngài, bọn hắn gọi người quản lý trạm trung chuyển thế giới là Thủ Vọng giả, chúng ta chỉ biết ngài là đại nhân.”

Bị một quả đấm lớn như thế chỉ vào mặt, Phỉ Lâm một cử động nhỏ cũng không dám, trong lòng lại không nhịn được mà mắng: Loài người đặt thì loài người đặt, ngươi chỉ vào ta làm gì?!

Lệ Sa lại gần, thấp giọng cười đáp: “Thật giống như là lão bản bắt được lỗi của nhân viên ngay tại chỗ còn trốn tránh trách nhiệm? Ngô chủ An Cách, ngài thật sự là linh hồn chí cao vô thượng và là người cai quản sự bất diệt sao?”

Phỉ Lâm là người hiểu rõ tính cách của lão bà của mình nhất, nghe vậy lập tức cảnh giác: “Nàng muốn làm gì? Cho dù thật sự là Quân Vương bệ hạ, thì hắn hiện tại cũng là Thủ Vọng giả, không thấy đại nhân chưa hề sử dụng bất kì sức mạnh nào vượt quá bình thường hả, nàng đừng gây phiền phức cho đại nhân.”

“Không đâu không đâu, ta giống loại người đó sao?”

“Giống.”

"Giống hay không!"

"Không giống, không hề giống."

“Chàng nói xem, bất tử giáo hoàng Lệ Sa - Áo Cổ Tư Miện cái tục danh này như thế nào? Nghe hay không?”

Mười mấy phút sau, Phái Đặc Tây không thể động, An Cách rót năng lượng linh hồn vào cho nó, chỉ đủ duy trì hoạt động mười mấy phút, đây là khuyết điểm lớn nhất của cấu trang thủ thần, năng lượng tiêu hao quá lớn, dẫn đến việc không thể nào rời khỏi thần tọa quá xa, một khi không kịp quay về, thì thủ thần khác phải kéo nó về.

An Cách hàn huyên với nó mười mấy phút, nhưng không có kết quả gì, bởi vì mọi người không ở cùng một tần số.

An Cách muốn biết Thủ Vọng giả là cái gì, Phái Đặc Tây tưởng rằng hắn tức giận vì bị đặt tên bậy, An Cách muốn biết trạm trung chuyển thế giới đã xảy ra chuyện gì, Phái Đặc Tây tưởng rằng An Cách trách cứ bọn chúng không bảo vệ được nơi này, An Cách muốn hỏi nó tại sao trạm trung chuyển lại ngừng, nó nói không phải nó làm.

An Cách cảm thấy giao tiếp với nó thật là khó khăn.