Nại Cách Lý Tư cười đến mức linh hồn cũng xuất hiện từ trong lỗ mũi, ha ha ha, đây chính là cảm giác khi bình thường nó giao tiếp với An Cách.
Cuối cùng đợi đến khi An Cách rảnh rỗi, Phỉ Lâm vội vàng tiến lên nói: “Đại nhân, Địa Hạ thành và Hàn Băng thành đều đã hết lương thực, không biết có thể cho chúng ta nợ thêm một chút lương thực được không?”
Nợ lương thực? An Cách lập tức nghĩ đến cơn thủy triều hồn diễm mãnh liệt cuồn cuộn vào lần nợ lương thực trước đó, sau đó lại nghĩ tới điều gì đó, xoay người cưỡi lên Nại Cách Lý Tư, bị đuổi xuống chỉ có thể cưỡi lên Thiểm Điện.
Mang theo đám người ra khỏi thung lũng, đi tới hố to cất giữ lương thực, sau khi đào lên, vừa chỉ vào lương thực trong hố, vừa chỉ chỉ vào thung lũng cách đó không xa nói: “Người, đào, lương thực.”
Muốn người, đào đất, cho lương thực. Dựa vào mấy người bọn hắn không thể nào đào ra trạm trung chuyển thế giới được, nhưng cộng thêm người của Hàn Băng thành và Vu Yêu thành là được rồi.
Lị Na hít vào một ngụm khí lạnh, nhỏ giọng nói với Khắc Lai Cách: “Những vết tích chúng ta đi ngang qua kia, không phải đều là An Cách đại nhân trồng lương thực để lại đấy chứ?”
Đại thẩm Ngưu Đầu Nhân cầm gáo múc thánh thủy tinh khiết, thành thạo tưới lên trên nấm thánh, sau khi tưới xong hết, nhìn thấy dưới đáy thùng vẫn còn lại một chút thánh thủy, thì trực tiếp rót vào trong miệng uống cạn. Thánh thủy tinh khiết không có hương vị gì, nhưng sạch sẽ tuyệt đối, bình thường uống sẽ không bị tiêu chảy.
Sau khi uống xong, đại thẩm Ngưu Đầu Nhân vỗ vỗ bụng, nấc một cái, cái vỗ này, thịt bên hông bị đẩy ra thành từng đợt sóng mỡ.
“Hả, lại mập ra rồi?” Đại thẩm Ngưu Đầu Nhân mừng rỡ lại vỗ một cái, nâng lên hai đống nặng trĩu trước ngực mình, kéo váy áo lên một chút, để nới lỏng nó ra, che kín thịt trên lưng đi, sau khi làm xong, nàng ta còn chột dạ liếc nhìn bốn phía, xác định không có ai nhìn thấy, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Vất cả lắm mới để dành được một chút thịt, đừng để cho người khác nhìn thấy.
Đúng lúc này, nơi xa có một nữ Ngưu Đầu Nhân cao gầy bước nhanh tới, sau khi nhìn thấy đại thẩm Ngưu Đầu Nhân, hai mắt sáng lên, hô to từ đằng xa: “Tỷ Tỷ!”
Đại thẩm Ngưu Đầu Nhân bị dọa cho mặt mũi trắng bệch, đưa tay lên làm động tác che miệng, chột dạ nhìn vào trong thần điện, lập tức nhìn thấy Bạch Ngân khô lâu ngẩng đầu nhìn qua.
Đại thẩm Ngưu Đầu Nhân quay đầu chạy qua đó, đón lấy nữ Ngưu Đầu Nhân kia, che miệng lại kéo đi.
“Ngươi điên à, ở gần thần điện không được kêu loạn.” Đại thẩm Ngưu Đầu Nhân rống to lên, âm thanh cực lớn tạo ra tiếng vang.
Ngưu Đầu Nhân gầy gò kia cũng không phải là muội muội ruột của đại thẩm Ngưu Đầu Nhân, Ngưu Đầu Nhân nhất tộc thờ phụng tiên tổ, người cùng thế hệ đều là huynh đệ tỷ muội, cho nên chỉ là tộc muội, tạm thời cứ gọi là muội đầu trâu đi.
“Không phải vì nhìn thấy tỷ tỷ ngươi, nên quá kích động, tỷ tỷ, ngươi nghe nói gì chưa? Các đại nhân muốn đào cái di tích kia, đang tuyển người đi đào đất, khẩu phần lương thực hai cân cho mỗi người vào mỗi ngày, đào được nhiều còn có phần thưởng, ngươi muốn cùng đi không?” Muội đầu trâu kích động nói.
Hai cân? Đây hình như còn không nhiều bằng mình mỗi ngày gặm trộm lá cây củ cải đường?
“Không được không được, ta phải làm việc ở thần điện, không đi được.”
“Ôi, một cái thần điện nát có thể cho ngươi bao nhiêu tiền? Đủ cho một mình ngươi ăn không? Cũng đừng đói gầy. Chỗ di tích đó hai cân lương thực chỉ là lương cứng, đào được nhiều hơn, còn có thể có phần thưởng, dựa vào sức lực của Ngưu Đầu Nhân chúng ta, có thể lấy được phần thưởng một cách dễ dàng, nghe nói phần thưởng là ăn no bụng đó, má ơi, ta đã lớn như vậy nhưng chưa bao giờ được ăn no bụng. À, tỷ tỷ có phải ngươi mập lên hay không vậy?” Muội đầu trâu vỗ vỗ bả vai gầy guộc của mình nói.
Khi muội đầu trâu nói đến ‘đói gầy’, đại thẩm Ngưu Đầu Nhân theo bản năng hóp bụng lại, cố gắng hết sức co bụng mình nhỏ lại. Nói tới ‘ăn đến no bụng’, đại thẩm Ngưu Đầu Nhân đã xấu hổ, nàng ta gần đây đều ăn no bụng mỗi ngày, ăn đến phát béo.
Đợi đến khi muội đầu trâu nói đến chuyện nàng ta ‘mập’, đại thẩm Ngưu Đầu Nhân vội vàng phủ nhận: “Không phải, không có, đừng có nói linh tinh, ta vì đói đến bị phù, bệnh phù. Nhưng mà ta không đi, thần điện đã giao cho ta sứ mệnh thần thánh tưới nước chăm cây, cho dù có chết đói, ta cũng không thể từ bỏ sứ mệnh, ngươi đi gọi ngưu đại và ngưu nhị đi, bọn hắn tham ăn, sức khỏe, có thể ăn cũng có thể làm việc.”
Khi hai tên mập nhà đại thẩm Ngưu Đầu Nhân bị mang đi, khóc lóc vô cùng thê thảm, sau này cũng không còn có thể ăn no bụng nữa, còn không thể gặm lá cây củ cải đường, sau này chỉ có thể dùng sức trâu kiếm được hai cân lương thực.