TRUYỆN FULL

[Dịch] Khô Lâu Trồng Rau Khai Hoang Dị Vực

Chương 139: Xúi Giục Quang Minh Tu Hầu (4)

Xem xét phản ứng của Mạt Đặc Lệ, chẳng những nàng ta biết vết tích ăn mòn là gì, có lẽ cũng không có nhiều thuốc, bởi vì loại thuốc này, chỉ nằm trong tay của Lực Áo Nạp Đức và quan tiếp liệu.

Nhìn thấy phản ứng của nàng ta, Ngân Tệ biết thẻ đánh bạc lớn nhất đang nằm trong tay của mình, trên mặt hắn ta lộ ra biểu cảm vô cùng chân thành của Địa Tinh gian thương: “Mạt Đặc Lệ tu hầu, ngươi có tin có một loại sức mạnh, có thể hoàn toàn chữa khỏi vết tích ăn mòn không? Giống như ta.”

Giống như ngươi? Biểu cảm của Mạt Đặc Lệ không tự chủ được mà trở nên thận trọng.

Khá lắm, nếu để cho Lệ Sa biết, Ngân Tệ dựa vào một bình dịch tinh hoa, mà dám xúi giục Quang Minh tu hầu, chắc chắn sẽ cho hắn ta chút khen ngợi.

....

Vì để tiếp nhận vật liệu mà Ngân Tệ chuẩn bị, An Cách đi vào phòng điều khiển, chuẩn bị học cách điều khiển trận truyền tống.

“Dạy ta.” An Cách chỉ vào bản đồ hệ tọa độ, nói với Nại Cách Lý Tư.

“Dạy ngươi không thành vấn đề, nhưng ngươi mua lương thực làm gì? Bây giờ mỗi ngày ngươi có thể trồng hai trăm mẫu, nuôi tất cả mọi người của thế giới này cũng đủ, còn mua lương thực?” Nại Cách Lý Tư dùng linh hồn truyền qua một loạt thông tin: “Được rồi, dạy xong.”

“Trồng.” An Cách trả lời.

“Mua lương thực về trồng? Ngươi không phải đã có hạt giống rồi sao?” Nại Cách Lý Tư kinh ngạc, An Cách trồng hạt giống vẫn có sản lượng rất cao, có cần phải mua hạt giống khác để trồng sao?

“Hạt giống khác nhau, trồng cùng một chỗ, không thoái hóa.” An Cách nói.

Nại Cách Lý Tư suy nghĩ kĩ một hồi mới hiểu được ý trong những lời này của An Cách, đột nhiên trợn tròn mắt: “Ngươi nói tới lai giống sao? Đề phòng hạt giống thoái hóa? Ngươi có thể nghĩ xa đến như vậy?”

An Cách không hiểu nghiêng đầu, tại sao không nghĩ xa như vậy? Trồng rau là sở trường của hắn.

Trước kia ở trong An Tức cung, hắn đã trải qua tình huống hạt giống thoái hóa, vất vả lắm mới duy trì tốc độ phát triển của hạt giống, nhưng tất cả các phương diện như sản lượng và khả năng kháng sâu bệnh, khả năng chống đổ rạp và gốc rễ đều có đặc tính không tốt, hiện tại có điều kiện, tại sao không cải thiện?

Sắp xếp lại một chút thông tin mà Nại Cách Lý Tư truyền tới, được rồi, đã học xong.

Sinh vật bất tử chính là tuyệt vời ở điểm này, học cái gì trực tiếp truyền qua linh hồn, học những thứ muốn học như ma pháp, văn học, toán học, áo thuật bằng cách ghi nhớ, không quá thuận tiện.

“Nếu như chỉ là tiếp thu truyền tống, không cần mở ra toàn bộ chức năng của trận truyền tống, ngươi mở tọa độ ra là được rồi, có thể tiết kiệm được rất nhiều năng lượng.” Mặc dù đã truyền tri thức, nhưng Nại Cách Lý Tư vẫn sợ An Cách làm sai, không quản được miệng bắt đầu chỉ dạy.

An Cách phất phất tay, mở tọa độ ra.

Tiếp tục làm quen với chức năng khác, đột nhiên bên trên bản đồ hệ tọa độ, có một nơi phát ra ánh sáng màu vàng, từ từ nhấp nháy.

“Là cái gì?” An Cách hỏi, tiện thể phất phất tay.

“Không được! Đó là yêu cầu...” Nại Cách Lý Tư kêu lên, nhưng đã muộn, cái điểm ánh sáng màu vàng kia đã chuyển qua trung tâm của bản đồ hệ tọa độ, ánh sáng biến mất.

Rất lâu sau, một âm thanh yếu ớt truyền tới: “Xin...xin chào, có thể nghe thấy không?”

Nại Cách Lý Tư che mặt, dùng linh hồn nói: “Đó là tín hiệu yêu cầu liên lạc, ngươi kết nối không phải giống như đang nói cho đối phương biết trạm trung chuyển thế giới mở lại rồi sao?”

“Không thể nói?” An Cách nghiêng đầu.

“Ngươi đừng nhúc nhích.” Nại Cách Lý Tư thở dài, không còn dám để cho An Cách điều khiển nữa, dùng móng vuốt nhỏ của mình lướt lên trên hệ tọa độ, một hồi lâu mới thở dài một hơi: “Còn may còn may, không đánh dấu, không bại lộ.”

Trời ạ, trạm trung chuyển thế giới, nếu như bị người ta phát hiện trạm trung chuyển thế giới mở lại, tất cả vị diện đều sẽ điên cuồng, những người kia sẽ liều mạng tìm kiếm vị trí của nơi này, sau đó liều lĩnh tới đây cướp đoạt.

Trạm trung chuyển thế giới đó, nắm giữ được nơi này, chẳng khác nào nắm giữ đường giao thông quan trọng của vô số vị diện, thu tiền ngay tại chỗ cũng có thể phát tài.

An Cách nghiêng đầu, hiển nhiên nghe không hiểu.

Nại Cách Lý Tư giải thích: “Ma pháp không gian không có thứ gọi là dấu hiệu, không thể nào kết nối với điểm truyền tống, nên sẽ có một bảng hiệu thật lớn ở nơi đó ghi là trận truyền tống của nơi nào đó, đúng không. Chỉ khi nó cho ngươi biết nó là ai, ngươi mới biết được nó là ai, đây chính là đánh dấu.”

“Nếu như không mở đánh dấu ra, người khác cho dù có kết nối vào, cũng sẽ không biết nơi này là trạm trung chuyển thế giới. Bản đồ của hệ tọa độ tại sao lại quý giá? Chính là vì người khác không nói cho ngươi biết, ngươi cũng có thể biết đối phương là ai.” Nại Cách Lý Tư xích lại gần điểm sáng kia xem xét: “Không biết tọa độ? Ách, thật lúng túng.”

Vừa rồi còn nói khoác hệ tọa độ lợi hại, bây giờ lại không biết đối diện là chỗ nào.