Mặc dù kỳ lạ tại sao hắn ta lại trở lại, nhưng mà Cái Lạp Đức Lợi Á vẫn đồng ý truyền tống, Nại Cách Lý Tư trở lại nhanh chóng bay đến tán cây, nói với Thế Giới thụ:
“Ta biết một thứ rất thích hợp để phân tán hạt giống của ngươi, lại không giống như đám Tinh Linh mang tâm tư kia. Nếu như ngươi cho ta chút lợi ích, ta sẽ để ngươi có thể trồng Thế Giới thụ ở khắp mọi nơi.”
Không ai biết sau khi Nại Cách Lý Tư lần nữa trở về, nói cái gì với Thế Giới thụ, dù sao sau khi trở về, hắn ta sẽ thỉnh thoảng cười một mình.
Đương nhiên là hắn ta đã nói cho An Cách biết về nội dung của cuộc trò chuyện, nhưng mà An Cách chỉ nghe vào chuyện trồng cây, oh, đã hiểu.
Cây vẫn luôn được trồng, vì có thể trồng thêm nhiều cây hơn nữa trên mặt đất, toàn bộ người ở vực sâu An Tức đều được phát động, nhiệt tình của mọi người tăng vọt lên, không ngừng thí nghiệm các loại tổ hợp sắp xếp tốt nhất, dùng số cây ít nhất, chắn được nhiều gió nhất, bảo vệ càng nhiều đất.
Thế Giới thụ bị chuyển tới đây, nếu như là cây giống bình thường mà nói, khẳng định sẽ bị giày vò đến chết đi, nhưng sinh mệnh của Thế Giới thụ cứng rắn, chuyển tới chuyển lui chính là không chết được.
Nếu như An Cách ở đây, một Tốc Tử Quang Hoàn, trồng ra một cây trồng, rễ của Thế Giới thụ sẽ cắm sâu vào trong đất, hưng thịnh thịnh vượng, sau này trồng bình thường là được rồi.
Nếu An Cách không có ở đây, mọi người sẽ so sánh này kia, sẽ xúc một ít cỏ lại đây, buổi sáng xúc tới, buổi chiều đã cắm rễ, buổi tối đã lớn lên cực kỳ tươi tốt.
Ngoài ra, còn có một số cây dây leo non nớt, trồng xuống vài ngày, sẽ quấn chặt vào Thế Giới thụ, những cây khác có thể sẽ bị quấn chết, nhưng Thế Giới thụ lại cực kỳ thích, quấn càng chặt không thả ra.
Không sợ tưới nước ít, không sợ cây trồng khác tranh giành dinh dưỡng với nó, cây khác càng vui vẻ, nó càng lớn lên càng vui vẻ, đủ loại chỗ khác với lẽ thường, nếu như là nông dân bình thường thì đúng là không trồng được chúng thật, nhưng mà những người chưa từng trồng cây này, lại nhanh chóng tiếp nhận những đặc tính này.
Rất nhanh, bốn phía Ác Ma cốc đã xuất hiện từng khối như ốc đảo trồng cây, phạm vi che chở cũng sẽ khuếch trương lên theo Thế Giới thụ phát triển, chậm rãi liên kết thành từng mảnh.
Đối xử thô bạo với Thế Giới thụ lại hưng thịnh, những Tinh Linh cẩn thận tỉ mỉ chăm sóc cây nhỏ, để cho bọn họ nhìn thấy hẳn là sẽ rất nghẹn lòng đi.
Tinh Linh đương nhiên đã hỏi Nại Cách Lý Tư, làm thế nào để chăm sóc Thế Giới thụ, Nại Cách Lý Tư chiếm được chỗ tốt lớn từ Thế Giới thụ, cho nên không keo kiệt mà chỉ điểm, trực tiếp nói cho các nàng biết: Tùy ý trồng.
Tùy ý? Không phải là bởi vì trồng không sống được, mới đi tìm ngươi hỏi sao? Còn tùy ý sao? Khải Lan Đại Nhĩ ta đường đường là Đại Đức Lỗ Y, là người tùy ý sao?
Tinh Linh cho rằng Nại Cách Lý Tư đang lừa gạt các nàng, vì thế càng chăm sóc tỉ mỉ hơn, diệt cỏ tưới nước bắt côn trùng, thậm chí còn bỏ một cây trong đó vào trong kết giới không bụi, bảo vệ nghiêm mật.
Đi ngược lại đương nhiên không có hiệu quả, vì thế lại đến hỏi Nại Cách Lý Tư.
Nại Cách Lý Tư rất buồn bực: “Tùy ý đi, cái này còn có thể trồng chết sao?”
Tức giận, sau đó Tinh Linh lại càng không dám tùy ý, vì thế gốc cây bỏ vào kết giới không bụi kia đã chết.
Lần này các Tinh Linh hoàn toàn hoảng hốt, bởi vì Nại Cách Lý Tư đã bán năm cây nhỏ Thế Giới thụ cho các nàng, nếu như lại chết hết, vậy thì sẽ không mua được nữa.
Lại vội vàng tới tìm Nại Cách Lý Tư, ngữ khí nói chuyện cũng ôn hòa không ít, nhưng ý trong lời nói lại có một loại mùi vị tìm người bán hàng hỏi tội.
Nại Cách Lý Tư tức quá hóa cười: “Đã bảo là trồng tùy tiện thôi, đừng tưới nước cho nó, cũng đừng bón phân, rắc mấy nắm cỏ lên trên rễ của nó, cỏ mọc ra nó sẽ sống.”
“Không thể nào, chúng ta cẩn thận chăm sóc nó đều chết khô như vậy, còn rải cỏ lên cướp chất dinh dưỡng của nó, không phải càng chết nhanh hơn sao?” Đề xuất của Nại Cách Lý Tư đã vướng phải sự phản đối của hầu hết các Tinh Linh.
Cuối cùng Cái Lạp Đức Lợi Á nói: “Dù sao cái gì cũng phải thử, chọn một cây rồi làm theo, thật là mệt mỏi.”
Bất đắc dĩ làm theo, nói là tùy ý, nhưng mỗi ngày vẫn có một đống Tinh Linh chăm chút quan sát, nhìn thấy một con chim nhỏ đáp xuống mổ vỏ cây, tim gan đều run lên, nhìn thấy một vài con côn trùng bay tới, tim gan cũng run lên, nhìn thấy cọng cỏ điên cuồng phát triển còn mọc ra một cây dây leo, tim gan cũng run rẩy.
Cứ như vậy trong kinh hồn táng đảm, Thế Giới thụ khác đều đã chết, chỉ mỗi cây này là sống sót.